CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 587

Anh lại tiếp tục nói: “Không! Có lẽ không biết năm năm trước cô nằm dưới thân tôi, không biết cô còn sinh hai đứa nhỏ vẫn say mê cơ thể của cô ——”

Anh nói xong thì tay đi tới giữa hai chân cô, cách lớp vải vô sỉ vuốt ve cô…

“Nếu cô nói tôi dơ bẩn, tôi cũng không phủ nhận… ”

“Bắc Minh Quân!” Cô cắn răng ken két, sắc mặt trắng như tờ giấy mỏng trong suốt, khóe miệng kéo lên, đôi mắt sáng của cô nhìn vào đôi mắt lạnh lùng trong gương——

“Anh sỉ nhục đủ chưa? Đủ rồi thì mời anh cút đi!”

Nếu không có quan hệ mang thai hộ thì cô thề sẽ xé rách mặt người đàn ông này!

Khóe miệng anh vừa thu lại, khôi phục dáng vẻ lạnh lùng vô tình, sau đó buông tay cô ra, lập tức đi đến bồn rửa tay, vặn vòi nước, giống như vừa rồi tay mình sờ qua thứ dơ bẩn vậy, rửa nước nhiều lần…

Hành động này đâm vào mắt cô. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sau đó, anh đứng thẳng người, không nhanh không chậm chỉnh lại trang phục, liếc cô trong gương, nói một câu: “Cố Tịch Dao, nhớ kỹ, là cô khơi mào trước, nếu giữa chúng ta chỉ tồn tại mối quan hệ không đạo đức thì vậy thì—— tôi sẽ cho cô biết thế nào là không đạo đức thật sự!”

Anh nói xong câu đó thì bước chân tao nhã rời khỏi nhà vệ sinh.

Dường như anh ra vào nhà vệ sinh nữ rất tự nhiên.

Cố Tịch Dao ngơ ngác nhìn trong gương, đột nhiên đau lòng chính mình…

Mũi bỗng nhiên có chút chua xót.

Tròng mắt bịt kín một tầng hơi mỏng hơi nước, cứ việc cô không nghĩ thừa nhận, nhưng Bắc Minh Quân tuyệt tình thái độ vẫn là bị thương cô!

Anh còn giận cô ngày đó bay đến châu Úc không nói lời tạm biệt.

Anh còn giận cô bỏ nhà theo trai.

Thậm chí anh còn giận cô giấu giếm anh chuyện đứa bé…

Người đàn ông kia mãi mãi sống ở nơi tối tăm lạnh lẽo, sao cô có thể hy vọng cuộc sống của anh có ánh mặt trời?

Mười lăm phút sau.

Tiếp tục mở phiên toà.

Cố Tịch Dao quay về chỗ bị cáo, vừa rồi đi vệ sinh nên sợi tóc vẫn còn ướt.

Khuôn mặt mộc tái nhợt không còn máu, giống như một búp bê tượng gỗ, yếu ớt làm cho người ta đau lòng.

Vân Chi Lâm vẫn tự tin.

Bắc Minh Quân ngồi ở chỗ nguyên cáo, mặt vẫn lạnh như văng.

Trong lượt này, luật sư Jack của Bắc Minh Quân lên tiếng trước——

“Thưa thẩm phán đáng kính, các vị bồi thẩm đoàn, tôi là luật sư đại diện cho anh Bắc Minh, đầu tiên tôi sẽ cho mọi người biết về con người của anh Bắc Minh. Anh Bắc Minh là người đứng đầu tập đoàn Bắc Minh Thị, danh dự và địa vị nổi tiếng là nhân vật đứng đầu thành phố A. Nhiều năm qua, anh Bắc Minh vẫn luôn khiêm tốn, chẳng những không có tin tức xấu nào, hơn nữa thường xuyên lấy danh nghĩa của công ty hoặc là bản thân quyên góp từ Quân, số tiền đó lên đến hàng trăm tỷ.

Thử hỏi một người giàu lòng yêu thương như thế, hơn nữa cũng không có quan hệ nam nữ lộn xộn, làm sao nói không có đạo đức? Vì vậy, luật sư của bị cáo chỉ trích anh Bắc Minh không có đạo đức, tôi cảm thấy khiếp sợ và tiếc nuối!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi