Chương 721
Cho đến bây giờ, anh ta mới hiểu rõ câu nói tự tạo nghiệp thì không thể sống được!
Cố Tịch Dao che miệng cười trộm: “Anh cứ yên tâm chơi gái đi, tôi giúp anh nộp phí! Anh nên cảm thấy vinh hạnh, cuốn sách thứ hai của tôi sẽ lấy anh là mẫu sáng tác…”
“Hả…” Sở Dung Triết sợ tới mức suýt rớt cằm! “Sáng, sáng tác?”
Cố Tịch Dao gật đầu: “Tôi muốn viết một cuốn sách về nam chính khốn nạn, cho nên tôi muốn sưu tập một ít tài liệu… anh biết đó, nửa đời trước của tôi quá thất bại, chỉ quen biết tên Bắc Minh Quân lòng dạ hẹp hòi lại độc miệng còn có bệnh sạch sẽ. Tôi cố tình không muốn lấy anh ta làm mẫu sáng tác cho nam chính khốn nạn…”
Bắc Minh Quân ngồi ở phòng bên cạnh nghe lén, anh nghe Cố Tịch Dao đánh giá mình thì tức giận đến mức mặt tái mét…
“Khoan đã!” Trán Sở Dung Triết toát mồ hôi lạnh, khó tin nhìn Cố Tịch Dao: “Nam chính khốn nạn? Tịch Dao, hoá ra cô coi tôi tên khốn nạn? Còn muốn viết tôi vào sách?!!”
Cuốn sách đầu tiên của Cố Tịch Dao tên là đã tạo thành cơn sốt, Sở Dung Triết đã sớm nghe thấy. Bắc Minh Nhị cũng vì cuốn sách đó, hiện tại anh ta phải chịu đả kích từ nhóm các bà mẹ…
Có thể nói là đánh mất anh minh một đời.
Nếu Cố Tịch Dao viết anh ta vào cuốn sách thứ hai thì Sở Nhị này còn có đường sống sao?
Đã có vết xe đổ nên Sở Dung Triết không thể không phòng!
“Ha ha, vấn đề là anh không thích tôi coi anh là tên khốn nạn, hay là không thích tôi viết anh vào sách?” Cô cười tủm tỉm hỏi.
“Không thích!”
“Hừ…” Cô nhún vai: “Được rồi, tôi còn định tìm những người khác, dù sao đàn ông đến đây chơi gái thì đa số đều là tên khốn nạn? Cùng lắm là tôi hy sinh một chút nhan sắc…”
Cô vừa nói vừa đứng dậy, chuẩn bị quay đầu rời đi.
Sắc mặt Sở Dung Triết cứng đờ, nắm chặt tay lại, trừng mắt nhìn Cố Tịch Dao, im lặng một lúc…
Lúc Cố Tịch Dao vừa mở cửa ra… Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Quay lại!” Sở Dung Triết gào lên, cắn răng nói: “Ông đây giúp cô…”
Cố Tịch Dao cười trộm một tiếng rồi xoay người, cười tươi với Sở Dung Triết: “Tiểu Dung Triết, tôi biết anh đối xử với tôi tốt nhất! Vì sao không thể quen biết anh sớm hơn chứ…”
Cô thể hiện tính cách của Sở Dung Triết rất ngay thẳng làm cho người ta cảm thấy ở bên cạnh anh ta rất yên tâm, sẽ không chịu tổn thương.
Mặt Sở Dung Triết co giật, lẩm bẩm một câu: “Tôi hy vọng tôi quen cô sớm hơn một chút…”
Bắc Minh Quân ngồi ở phòng bên cạnh tức giận cầm ly nước trên bàn, bỗng nhiên ném vào vách tường nhỏ——
Tiếng loảng xoảng vang lên!
Đập vào vách tường!
Cố Tịch Dao và Sở Dung Triết nghe thấy thì giật mình!
“Này, có phải hay chúng ta nói chuyện quá nên ảnh hưởng đến cặp đôi bên cạnh hay không?” Cô che miệng, nhỏ giọng hỏi Sở Dung Triết.