CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 746

Những nốt nhạc đó, giống như cát chảy dưới ngón tay anh, giống như tinh linh đang nhảy múa, lại giống như bươm bướm đang bay nhảy, càng giống như cá đang tung băng bơi lội…

Ưu chất cương, Ưu Chi Cương.

Cô nhớ đến hai năm trước, lúc ở Barcelona, sợi dây chuyền bằng thép tốt mà anh tận tay tặng cho cô.

Chỉ là sau đó, trong cơn tức giận, cô đã trả lại chiếc dây chuyền bằng thép tốt đó cho anh …

Nhìn lên sân khấu, người đàn ông ngồi trước cây đàn piano, say mê với âm nhạc. Dưới những ngón tay mảnh khảnh của anh, giống như có thể tạo nên kỳ tích, từng nốt nhạc nhịp nhàng, đều khiến trái tim cô run lên …

Hóa ra, ngoài vẽ đẹp, thiết kế một tòa nhà chọc trời ra, anh còn có thể chơi piano nữa …

Chả trách, anh nổi tiếng ở châu Âu cách đây mười hai năm, có được danh hiệu kiến trúc sư thiên tài…

Cho đến khi đích thân anh gõ xuống nốt cuối cùng, cùng với âm cuối kết thúc đột ngột đó, buổi biểu diễn chính thức khép lại!

Mọi người dường như vẫn còn say mê trong ca khúc này, đó là một phong cách hoàn toàn khác với Depp Myers.

Bản nhạc piano sáng tác dưới sự ưu thương, quả nhiên, khiến người nghe ưu thương không ngớt…

Khán giả im lặng trong năm giây.

Depp Myers là người đầu tiên vỗ tay cho Bắc Minh Quân: “Quá tuyệt vời! Anh bạn cũ của tôi, tôi tự hào về anh!”

Ngay sau đó, trong đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay như sấm, tiếng sóng này lại át qua tiếng sóng khác!

Cố Tịch Dao lúc này mới hồi thần lại, chạm một cái, trên bờ má lạnh băng toàn là nước mắt…

Cô vậy mà lại nghe đến khóc rồi…

Có người nào đó trong đám đông dường như đã nhận ra Bắc Minh Quân, hét lớn lên: “Này, anh ta là cậu hai Bắc Minh đúng không?”

“Hình như là cậu hai Bắc Minh…”

“Quá đẹp trai rồi…Cậu hai Bắc Minh ngoài đời còn đẹp trai hơn trong ảnh nữa…”

“Chúa ơi, anh ta vậy mà còn biết chơi đàn piano nữa…anh ta hoàn toàn có thể làm hoàng tử piano a…”

“Thật cảm động…Hoá ra Depp Myers là bạn cũ của anh ta…”

“Ngầu quá…”

Khi đám người nhận ra Bắc Minh Quân muốn xông lên sân khấu vây quanh anh—

Bắc Minh Quân lại nhanh chóng bước xuống sân khấu, không nói gì mà lại nắm lấy tay Cố Tịch Dao, mím môi, dịu dàng cười một cái: “Nghe hiểu chưa?”

“Hở?” Cô sững sờ một tiếng, nước mắt cảm động vẫn chưa lau khô.

Ngây ngốc mà nhìn đôi mắt long lanh đẹp như sao của anh, lúc này đây, cô cảm thấy Bắc Minh Quân chơi piano, thực sự rất đẹp trai…

Cô nhìn khóe môi anh hơi cong lên đầy kiêu ngạo, lại nhìn khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết của anh.

Nếu như không phải quá hiểu anh, thì suýt chút nữa đã bị cái vỏ bọc hoàn mỹ của người đàn ông này mê hoặc rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi