CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 753

Những chuyện cũ kinh khủng trong quá khứ, từng cảnh từng cảnh hiện lên trước mắt, rõ ràng giống như mới xảy ra vào hôm qua vậy.

Rõ ràng đến mức, cô vĩnh viễn cũng không quên được, người mẹ mà mình đã luôn hy sinh, hoá ra luôn xem cô như một con cờ để lợi dụng!

Cố Tịch Dao lập tức xị mặt, lạnh nhạt thốt ra một câu: “Tôi không quen biết bà!”

Quay người, cô đẩy xe mua hàng định rời khỏi.

“Tịch Dao…” Vũ Xuân vội vàng tiến lên trước ngăn cô lại: “Xin lỗi, mẹ biết con không muốn nhìn thấy mẹ nữa…nhưng mà…nhưng mà mẹ cũng không còn nhiều thời gian nữa rồi, hai năm nay, mẹ luôn không ngừng nhớ lại những ngày tháng trước đây của chúng ta…càng nghĩ thì mẹ càng hối hận…Tịch Dao, là mẹ có lỗi với con…”

Vũ Xuân nói xong, nước mắt liền trào ra.

Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy lòng mình lạnh lẽo, liếc bà ta một cái, nhếch môi cười lạnh: “Lại bắt đầu diễn kịch rồi sao? Nhìn bộ dạng khóc lóc của bà, tôi cảm thấy thật kinh tởm…”

Đã từng, cô đã từng bị nước mắt của Vũ Xuân lừa gạt.

Đã từng, cô vì người phụ nữ này mà hy sinh tất cả mọi thứ của cô.

Nếu như không có Vũ Xuân, cô sẽ không rơi xuống bước đường hôm nay…

Tuy cô không hối hận vì đã sinh ba đứa con của Bắc Minh Quân, nhưng nếu như vận mệnh quay lại một lần nữa, cô nhất định sẽ không chọn Bắc Minh Quân!

Cô thà chọn bạch nguyệt quang của cô…

“Tịch Dao…mẹ biết bây giờ mẹ có nói gì con cũng sẽ không tin nữa…hai năm trước, vụ án của Lý Lục Bình, hại con vô tội bị bắt giam, mẹ …mẹ có lỗi với con…sau này biết là Bắc Minh Quân đã cứu con, lòng mẹ mới an ổn một chút…nhưng không ngờ không bao lâu sau, Bắc Minh Quân lại đột nhiên tuyên bố thu mua Cố Thị, để cho Anh thư về nắm quyền, lúc đó mẹ rất bất ngờ, không biết các con đã xảy ra chuyện gì…mãi đến sau này, mẹ nhìn thấy con và Bắc Minh Quân ra toà giành con ở trên tin tức, lúc đó mới hiểu…hoá ra ba của Dương Dương là Bắc Minh Quân…Tịch Dao, con có biết trong lòng mẹ lúc đó khó chịu thế nào không? Mẹ nhớ đến bảy năm trước, khi mẹ bệnh nặng trên giường, khi toàn bộ người nhà họ Cố đều bỏ rơi mẹ không lo, là con đã luôn không rời không bỏ mẹ…”

“Lúc đó mẹ mới biết, hoá ra năm đó con đột nhiên có tiền chữa bệnh cho mẹ, là bởi vì con đã sinh con giùm cho Bắc Minh Quân…Tịch Dao, là mẹ nợ con…” Vũ Xuân nghẹn ngào, tiếp tục nói: “Sau này, mẹ lại nghe nói con ra nước ngoài rồi…Bắc Minh Quân cũng không biết tại vì sao, Anh Thư nắm quyền Cố Thị chỉ mới vài tháng, cậu ta lại đuổi mẹ con bọn mẹ ra khỏi Cố Thị như là bị điên vậy, hơn nữa còn phong sát bọn mẹ ở trong giới…hai năm nay, bọn mẹ không có đường nào để đi…trải qua cuộc sống nghèo nàn…Ba của Anh Thư lại học theo người ta bán ma tuý…còn dạy hư cả Anh Thư…mẹ thật không biết ngày nào đó, hai ba con bọn họ có chết trong ma tuý không nữa….Tịch Dao, hai năm nay, mỗi ngày mẹ đều sống trong hối hận…mỗi này mẹ nhìn cảnh bọn họ nghiện m@ túy điên cuồng, mẹ lại nhớ đến những ngày tháng hạnh phúc khi ở cùng con và Dương Dương trước đây…Tịch Dao…là mẹ không biết trân trọng…là mẹ năm đó quá cố chấp muốn làm bà Cố, quá cố chấp muốn nhận lại đứa con gái Anh Thư này…mới sai lại càng sai…”

“Đừng nói nữa!” Cố Tịch Dao lạnh lùng cắt ngang lời nói của Vũ Xuân!

Những cái chuyện trước đây, cô đã không muốn nghe Vũ Xuân nhắc đến nữa!

“Không…Tịch Dao, cầu xin con nghe mẹ nói hết đã…hai năm nay bệnh của mẹ lại tái phát nữa…lần này, mẹ không biết mình còn sống được bao lâu…ai cũng nói, người sắp chết rồi, nói lời tốt lành, mẹ sợ mẹ đến ngày chết đi, cũng không có cơ hội xin lỗi con a..” Trên mặt Vũ Xuân toàn là những giọt nước mắt hối hận…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi