Chương 796
Bắc Minh Quân ngừng bước chân lại, nhíu mày.
Không ai biết sự lo lắng của anh lúc này!
Anh ta sợ Phỉ Nhi sẽ nghĩ không thông, làm ra chuyện ngốc nghếch…
Giang Tuệ Tâm vội vàng kêu trợ lý Lưu Ngọc đến, dặn cô ta lập tức đi tìm người.
Qua một hồi, Lưu Ngọc quay lại.
“Bà chủ, cậu hai, cô Phỉ Nhi không có ở trong nhà vệ sinh. Tôi có hỏi qua vài bảo vệ, hình như có người nhìn thấy một cô gái ăn mặc rất hoa lệ khóc lóc đi xuống cầu thang…”
Sắc mặt Bắc Minh Quân chợt trầm xuống.
Lưu Ngọc còn chưa nói xong thì đã không thấy bóng ảnh Bắc Minh Quân đâu nữa…
Giang Tuệ Tâm nhìn bóng lưng của Bắc Minh Quân, mi tâm nhíu chặt.
Lưu Ngọc nhỏ giọng sáp đến bên tai Giang Tuệ Tâm: “Bà chủ, cô Phỉ Nhi sao lại đột nhiên chạy rồi?”
“Đừng nói bậy!” Giang Tuệ Tâm quát.
“Vâng, bà chủ…”
Cố Tịch Dao tìm cả nửa ngày, mới tìm thấy nhà vệ sinh trên tầng 15.
Đột nhiên, một âm thanh nức nở vang lên từ nhà vệ sinh…
Cố Tịch Dao có hơi ngạc nhiên.
Trực tiếp mở cửa nhà vệ sinh ra…
“Hu hu hu…” Tiếng khóc của cô gái.
Hình như được truyền đến từ gian toilet cuối cùng…
“Ơ…cô ơi, cô không sao chứ?” Cố Tịch Dao lịch sự hỏi một tiếng.
Tiếng khóc của cô gái đột nhiên ngừng lại!
Phỉ Nhi nấp trong phòng, không nhìn thấy người bên ngoài, cô ta vội vàng lau khuôn mặt đầy nước mắt của mình, che miệng lại, không dám phát ra tiếng…
Nhà vệ sinh lập tức yên tĩnh lại.
Cố Tịch Dao cắn môi, mỉm cười áy náy với cánh cửa đóng chặt đó…
“Xin lỗi đã quấy rầy cô khóc…cái đó…cô cứ tiếp tục khóc đi ha…ờm…ý tôi là, cô cứ tiếp tục phát ti3t…coi tôi như không khí là được rồi…”
Cô vừa nói, vừa đi vào gian toilet ở bên cạnh của Phỉ Nhi.
Mở nắp bồn cầu ra.
Cô đi vệ sinh như bình thường.
Phỉ Nhi ở sát vách, gióng tai lên nghe động tĩnh. Cái thanh âm này, hình như có chút quen thuộc, lại có chút xa lạ.
Bầu không khí hình như đột nhiên trở nên ngượng ngịu…
Cố Tịch Dao và Phỉ Nhi, mỗi người một gian phòng, không ai nhìn thấy ai, ai cũng không biết là ai, chỉ nghe được thanh âm của nhau.
Cố Tịch Dao cảm thấy như mình đã làm phiền người ta rồi vậy, dù sao người ta cũng đang khóc mà…