CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 934

“Bắc Minh Quân…” Giọng cô run run, hỏi: “… Vậy sau tôi, anh đã từng chạm vào người phụ nữ khác chưa?”

Dường như ý thức được vấn đề này rất ngốc, cô lại vội vàng nói: “Thôi quên đi, cứ coi như tôi chưa hỏi…”

Cô nói xong dịch người, muốn xoay lưng về phía anh, lại bị anh ôm chặt hơn –

“Không!” Anh gần như không cần suy nghĩ đã buột miệng nói ra: “Em biết tôi có tính nghiện sạch… Em biết tôi chỉ thích mùi của em… Em biết tôi muốn giữ lấy em bao nhiêu không… Tịch Dao, em nên biết… Tôi muốn yêu em…”

Giọng nói dịu dàng của anh đã kích thích đầu dây thần kinh của cô…

Rầm một cái, trái tim đề phòng của cô dường như bị thứ gì mở ra một lỗ thủng…

Anh lại ngang ngược bước vào chiếm lấy trái tim cô như vậy.

Anh thì thầm, đôi môi ấm áp cứ thế phủ xuống… từng centimét, yêu thương dịu dàng mà lại cưng chiều, tinh tế giăng kín trên làn da của cô.

“…” Cô bị động nhắm lại mắt, trong lòng rung động.

Mặc dù biết mỗi lần anh nói ‘Yêu’, đều ép cho tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía, nhưng cô vẫn sẽ không ngừng mê mẩn…

Trên đời này, nếu có người có thể chống lại tình yêu, vậy tuyệt đối không phải là cô.

Từ sau khi biết được mình không phải là con gái ruột của nhà họ Cố, cô đã là một linh hồn không có chốn về, tâm linh không người gửi gắm…

Có thể được một người che chở trong lòng bàn tay là khát vọng của cô suốt hai mười mấy năm qua.

“Bắc Minh Quân… Tắt đèn được không?” Cô run rẩy nói, không muốn để anh nhìn thấy sự mâu thuẫn và ngượng ngùng của cô.

“Không được. Tôi muốn nhìn em, thấy tất cả của em…” Ánh mắt thâm trầm của anh lóe lên tia lửa.

“Đừng nhìn…” Cô quay đầu qua chỗ khác, không muốn ngay cả chút tôn nghiêm ấy cũng bị anh cướp mất.

“Đừng sợ… Tịch Dao à, tôi thích mọi thứ của em… Thích em trắng trẻo… thích sự đẫy đà…” Anh thở ra đầy ái muội: “Càng thích nơi nào đó mềm mại của em…”

“Đừng nói nữa…” Gương mặt cô đã nóng bừng.

“Ha ha ha…” Anh khẽ cười và xoay người bao phủ xuống…

Ngoài cửa sổ, sóng biển Sabah vỗ vào bờ.

Mặt trăng lưỡi liềm cũng thẹn thùng che mắt.

Bên trong phòng đang muốn trình diễn một cảnh nóng như lửa… lại bị một tiếng hét chói tai làm cho thoáng ngừng lại!

“A a a… Chờ! Chờ đã…” Cố Tịch Dao nhéo cơ bắp rắn chắc của anh theo phản xạ.

“Hử?” Anh buồn bực hừ một tiếng, thái dương đầy mồ hôi, nhẫn nhịn rất vất vả.

“Không được… Không được…” Cô vội vàng đẩy anh ra.

“Sao vậy?” Anh bực bội. Chỉ còn thiếu một bước qua cửa mà người phụ nữ này lại đột nhiên nói không được?

Anh không đồng ý được, em trai của anh đã kiễng chân mong chờ để được xung phong vào trận địa đấy!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi