CÔ VỢ CÂM CỦA TRÙM MAFIA

Lục Hạo có chút ngạc nhiên vì sự xuất hiện của họ,vẫn biết anh thuộc viện tình nghi.Nhưng hôm qua luật sư anh đã làm việc nếu có cảnh sát cần có mặt anh sẽ phối hợp.

Chuyện gì thế này mới sáng sớm, cảnh sát lại xuất hiện ở đây.

Tuy nghi ngờ Lục Hạo nhưng trong lòng Bạch Tư Vũ chưa lại rất sợ hãi khi Lục Hạo gặp chuyện không may.Hôm qua lúc cô về nhà, có nghe La Chí nói qua Lục Hạo bị cảnh sát đưa đi.Vì thế cả đêm cô không thể chợp mắt lo lắng chờ đợi đến lúc anh trở về.

Cô mâu thuẫn đấu tranh tư tưởng, nhưng tận sâu đáy lòng lại lo lắng cho anh đến mức cả tâm tư điều muốn vỡ tung.

Bạch Tư Vũ mắt thấy cảnh sát,biết chắc chắn là chuyện chẳng lành..

Nhưng Bạch Tư Vũ không ngờ rằng,người Lâm Diện cần tìm không phải là Lục Hạo mà chính là cô.

La Chí nói khẽ với Lục Hạo.

- Anh Hạo,trưởng phòng Lâm muốn gặp cô Bạch..

Thái dương Lục Họa giật giật,anh nhíu mày linh cảm nhắc nhở có điều gì sắp xảy ra..

Bạch Tư Vũ cũng nghe thấy,tim bất giác đập nhanh liên hồi, cô hơi run rẩy đứng vội dậy, mặt ngơ ngác..

Quả nhiên Lâm Diện nhìn qua Lục Hạo,lại lạnh nhạt hướng mắt về Bạch Tư Vũ.

- Cô Bạch chúng tôi tình nghi cô có liên quan đến cái chết của Kiến Trung.Mời cô theo chúng tôi về điều tra.

Bạch Tư Vũ mặt tái mét, bàn tay phải vịnh vào ghế mới đứng vững.

Nói gì thì Bạch Tư Vũ chỉ tuổi trưởng thành,lần đầu giáp mặt với pháp luật nên bảo cô không sợ hãi thì khó mà làm được..



Cô lắc đầu khó hiểu..

- Tôi..Tôi không biết gì cả..

Lục Hạo quét mắt lạnh lùng nhìn qua Lâm Diện, Lâm Diện cũng nhìn lại anh..

Lục Hạo vòng qua ghế bước qua kéo Bạch Tư Vũ vào lòng, mặc trước đó cô đang giận dỗi anh..Lúc này ôm lấy cô anh mới cảm nhận rõ người trong lòng run rẩy,toàn thân lạnh toát..

Anh xoa mặt cô trấn an..

- Đừng sợ..

Bạch Tư Vũ lúc này trong đầu vô cùng hoang mang..

Lục Hạo sắc mặt âm u, anh cau mày nói với Lâm Diện.

- Trưởng phòng Lâm, Tư Vũ làm sao có thể dính liếu đến cái chết của Kiến Trung,anh có lầm gì không? Tôi không thể để cô ấy theo các anh.

Lâm Diện nhíu mày..

- Lục Hạo,cậu đang cản trở người thi hành công vụ đấy.Chỉ bảo là nghi ngờ, sau khi điều tra nếu Bạch Tư Vũ vô tội,chúng tôi sẽ thả người..

Lục Hạo cúi đầu đau lòng nhìn Bạch Tư Vũ từng giây bị hù dọa đến phát run.

Anh kiên quyết không thuận theo.



- Không được..

Lâm Diện dường như tức giận, anh ta vốn nổi tiếng nóng tính.Nhưng lúc này lại không phát tiết được,đưa tay chỉ chỉ Lục Hạo, sau đó cào cào cái đầu tóc ngắn ngủn của mình,mím môi tức giận quát lớn.

- Đây không phải là cậu muốn hay không,hôm nay chúng tôi phải đưa cô ấy đi..

Nói rồi Lâm Diện hất mặt ra lệnh,mấy viên cảnh sát bước đến muốn dẫn Bạch Tư Vũ đi.

Lục Hạo đẩy cô ra phía sau,anh chắn trước mặt cô,tuy không nói gì nhưng rõ ràng hành động không thả người..

Mấy viên cảnh sát cũng chẳng rõ vì sao bị khí thế áp bức, lạnh lẽo của anh làm cho tay chân trùng lại chẳng dám ra tay,quay đầu nhìn qua Lâm Diện..

Lâm Diện tức điên, ra hiệu cho họ lui về, còn mình thì tiến lên một bước..

Anh ta thở dài có chút bất lực.

- Cậu đừng ngoan cố,như vậy là đang hại cô ấy đấy..

- ...........

Lâm Diện không quản Lục Hạo, anh ta to tiếng nói với Bạch Tư Vũ.

- Bạch Tư Vũ, người mà cô cho tìm tung tích Kiếm Trung những năm qua đang bị chúng Tôi tạm giữ.

Còn nữa bác tài xế người chở cô hôm qua, kể rằng trước khi Kiến Trung qua đời ông ta có đưa cô đến ngôi nhà hoang.Mọi chứng cứ hiện nay đều không có lợi cho cô, Tôi muốn cô thành thật khai báo phối hợp với chúng Tôi.

????????⬅️⬅️

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi