CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1030

Ông cụ Nguyễn nói chuyện thật khó nghe.

Con bé Khiết ở nhà bọn họ hẳn đã phải chịu nhiều ấm ức.

“Chúng tôi đang muốn tìm một cô gái xứng đôi vừa lứa với Hạo Thần đây, để nó mau chóng kết hôn, bà Đường có biết cô gái nào thích hợp không? Hãy giới thiệu cho Hạo Thần đi.” Dĩ nhiên ông cụ Nguyễn không thể nào trông thấy vẻ mặt của bà ở đầu dây bên kia được.

Ông cụ Nguyễn nghĩ đến địa vị của nhà họ Đường, những người bà cụ Đường quen biết hẳn đều là người có quyền có thế, nếu như có thể làm thông gia với một gia đình có địa vị thì sẽ rất có ích cho tương lai của Hạo Thần và cả nhà họ Nguyễn nữa.

“Được thôi, tôi nhất định sẽ để ý dùm ông.” Lúc nay bà cụ Đường đã cố hết sức để giữ có giọng nói của mình có vẻ bình thường, nhưng khi nói đến đây bà đã tức giận tột độ rồi.

Nguyễn Hạo Thần chỉ vừa mới ly hôn thôi, ông cụ Nguyễn đã vội vàng muốn để Nguyễn Hạo Thần tái hôn?

Bắt nạt Khiết Khiết mà con muốn nhờ bà giới thiệu cô gái khác cho à?

Ông cụ Nguyễn này đúng là khôn thật đấy.

Tuy rằng Khiết Khiết không phải con cháu nhà họ Đường, thế nhưng bà vẫn không muốn để bất kỳ ai ức hiếp con bé, cũng không muốn nghe người khác nói xấu điều gì về Khiết Khiết.

Vừa dứt lời thì bà cụ Đường liền cúp máy ngay.

“Tức quá, tức quá mà!” Sau khi đã cúp máy thì dĩ nhiên bà cũng không cần nhịn làm gì nữa: “Người nhà họ Nguyễn đúng là quá đáng thật, ông cụ Nguyễn kia cũng ác mồm ác miệng nữa.”

Giờ đây khuôn mặt bà cụ đã lộ rõ sự tức giận: “Không được, tôi không thể để mặc chuyện này được, không thể để mặc bọn họ ăn hiếp Khiết Khiết.”

“Bà quản thế nào được? Lấy tư cách gì mà nhúng tay vào? Bà có thích Khiết Khiết đi nữa thì con bé cũng là con nhà người ta, không liên quan gì tới nhà họ Đường chúng ta cả, bà ra mặt giải quyết chuyện này cũng đâu có hợp lý.” Ông cụ Đường nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Chúng ta chẳng có tư cách để nhúng tay vào chuyện này.”

Ông cũng rất thích con bé Khiết Khiết, cũng không hề muốn để cô phải chịu ấm ức, nhưng quan trọng là chuyện này vốn không hề liên quan gì đến nhà họ Đường, nếu họ cứ hỏi đến việc này thì sẽ khiến người ta nói ra nói vào.

Ông cụ Nguyễn vốn là một người vô lý, có đôi khi còn làm bậy làm bạ, vô cùng khó ưa, chuyện gì ông ta cũng làm ra được.

“Tôi cũng muốn để Khiết Khiết gả cho Đường Lăng, nhưng cả Khiết Khiết và Đường Lăng đều không chịu.” Bà cụ Đường cũng hiểu ý ông cụ, vì vậy nên trong lòng lại càng buồn bã hơn.

“Chuyện của mấy đứa nhỏ bà đừng nhúng tay vào, con bé Khiết Khiết cũng rất thông minh giỏi giang, sẽ không để bị người khác bắt nạt dễ như vậy đâu.” Ông cụ Đường lại cảm thấy, nhà họ Nguyễn muốn ức hiếp Khiết Khiết cũng không có dễ vậy.

“Hay chúng ta nhận Khiết Khiết làm cháu nuôi đi? Như vậy khi có người bắt nạt Khiết Khiết thì tôi có thể đường hoàng đứng ra bảo vệ con bé rồi.” Hai mắt bà cụ chợt sáng rỡ lên, bà nói.

Đường Lăng đang định xuống lầu thì liền nghe thấy bà cụ nói vậy, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, đột nhiên nhận ra huyết thống thật đúng là kỳ diệu.

Bà cụ không hề biết thân phận thật sự của Khiết Khiết, vậy mà đã rất thích cô ngay từ lần đầu gặp mặt.

Nếu để bà biết Khiết Khiết là cháu ngoại ruột của mình thì không biết bà sẽ mừng đến mức nào.

“Bà nội, con thấy bà ở nhà rảnh rỗi quá đó, còn bảo là muốn bênh vực Khiết Khiết nữa, phải nói là muốn kiếm chuyện để làm thì đúng hơn.” Đường Lăng cười cười bước xuống lầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi