CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

 

Chương 1049

Lúc này Đường Vân Thành cảm thấy vô cùng ngại ngùng, trước đó ông còn không tin cô nhóc này, lại không biết cô tài giỏi đến vậy.

“Ông già, họ của ông viết ngược lại thành cái gì nhỉ? Chữ Lưu viết ngược lại thành chữ gì?” Hiển nhiên là ông cụ Lý vẫn chưa quên lời ban nãy ông cụ Lưu nói.

“Ai biết được có phải cô ta nói bừa hay không, chỗ chúng ta có một người như vậy sao?” Lúc này ông cụ Lưu đã có chút thẹn quá hóa giận, giọng nói rõ ràng đã cao lên vài phần.

“Đúng rồi Vân Thành, chỗ chúng ta có một người như vậy sao?” Ông cụ Lý cũng đột nhiên nhớ ra vấn đề này, ban nãy ông chỉ mải vui mừng, lại quên đi điều quan trọng nhất này, nếu không tìm ra một người như vậy, cô nhóc này nói có hay hơn nữa cũng vô dụng.

Mấy người bọn họ dù gì cũng là những ông già đã lùi về rất lâu rồi, đối với tình hình hiện tại cũng không hiểu quá rõ.

“Có, Viên Quân Hạo.” Lúc Tô Khiết nói xong, Đường Vân Thành đã nghĩ đến là ai rồi, cũng chính vì như vậy, ông mới cảm thấy kinh ngạc!!

—–

Sao nào ^^. 2 ngày liên tiếp như này đọc đã đủ thỏa mãn chưa các chế. <3

Dạo này bận quá không có time tám chuyện gì cả. Sẽ cố gắng edit nhanh nhất có thể để phục vụ mọi người.

Thật ra, ở đây trừ mấy ông cụ ra, khi Tô Khiết nói xong gần như đều nghĩ tới người này.

Bởi vì Tô Khiết kể quá cụ thể, quá chi tiết, cũng bởi vì người đó quá nổi bật, không những năng lực xuất chúng, các phương diện cũng đặc biệt ưu tú, đương nhiên thân phận cũng rất đặc biệt.

“Ồ, vậy chuyện này thú vị rồi.” Trên mặt ông cụ Lý xuất hiện nụ cười đầy ẩn ý, nếu như là người khác, ngược lại có thể sẽ nói bên Vân Thành làm giả, nhưng nếu như người này, bên Vân Thành tuyệt đối sẽ không viện cớ.

“Một người năng lực xuất chúng như thế khả năng bị trộm quần áo không lớn, cho dù bị trộm, cũng chắc chắn có thể kịp thời phát hiện…” Tô Khiết lại chậm rãi bổ sung một câu, lời này của cô tự nhiên có thâm ý khác.

“Ừm, cô bé nói rất đúng, đi mời người qua đây, hỏi thử rốt cuộc có chuyện gì?” Ông cụ Lý tự nhiên hiểu ý của Tô Khiết, cho nên rất phối hợp tiếp một câu.

Có người lập tức đi mời Viên Quân Hạo.

Cơ thể của Cố Nam càng lúc càng cứng đờ, hai chân vô thức lùi lại sau một bước, dường như muốn trốn, nhưng tình cảnh này, cô ta nếu như trốn thật, quá gây chú ý, cho nên, cô ta chỉ có thể đè nén nỗi sợ trong lòng, đứng thẳng người.

Phải, quần áo của Viên Quân Hạo chắc chắn không trộm được, cho nên cô ta nghĩ cách đi ‘mượn’.

Chiều cao, cân nặng của Viên Quân Hạo đều thuộc loại to con, đa số mọi người ở đây đều có thể hình bình thường.

Người cô ta tìm đến cũng có thể hình gần như vậy, cô ta vốn dĩ tưởng rằng, thể hình to như vậy sẽ khó tra, hơn nữa thân phận của Viên Quân Hạo đặc biệt, người bình thường sẽ không nghi ngờ anh ta, sẽ không tra đến người anh ta.

Nhưng, Cố Nam thế nào cũng không ngờ, người phụ nữ này vậy mà lập tức nhìn ra quần áo này là của Viên Quân Hạo.

Như thế, ngược lại đối với cô ta cực kỳ bất lợi.

Lấy năng lực và nhân phẩm của Viên Quân Hạo, không có ai sẽ nghi ngờ gì cả, cũng không có ai sẽ nghi ngờ điều gì.

Huống chi thân phận của Viên Quân Hạo còn bày ra ở đó.

Ánh mắt của Cố Chính Tuần lại nhìn về phía Cố Nam, rõ ràng nhiều thêm vài phần ý lạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi