CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1082

Ông cụ Đường nhìn ông ta, đôi mắt híp lại, lúc nói ra những lời này càng khiến mọi người kinh ngạc.

Nhà họ Đường ẩn dật? Đây là một chuyện cực kì lớn!

Mắt của Cố Chính Tuần nhanh chóng chớp một cái, khóe môi khẽ động, hình như muốn mở miệng.

“Nhưng mà, nếu như cậu không thể chứng minh được những bằng chứng này là thật, thì nhà họ Cố của cậu từ nay phải hoàn toàn rút lui.”

Ông cụ Đường nhìn thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, đôi mắt như đang cười khẩy, lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu!!

Lời nói sắp tuôn ra khỏi miệng Cố Chính Tuần liền nghẹn lại, không nói được nửa lời.

“Cố Chính Tuần, cậu có dám không?” Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Cố Chính Tuần, trong lòng ông cụ Đường chỉ thấy trơ trẽn. Người nhà họ Cố đều vậy, ai nấy đều khiếp sợ, chỉ nhìn thôi cũng làm người ta thấy phiền.

“Việc này còn cần phải điều tra tỉ mỉ, tôi sao dám nói linh tinh.” Lúc này, Cố Chính Tuần bị ông cụ Đường dồn đến tình cảnh rất lúng túng, nhưng ở trước mặt của mọi người, ông ta lại phải trả lời. Lúc này ông ta nói vậy, rõ ràng là từ chối.

Hơn nữa, lời này thật sự chẳng có chút sức thuyết phục nào, nghe đều giống như ngụy biện.

“Cậu điều tra tỉ mỉ cái rắm à? Cậu lớn như thế, có thể không nhìn ra được những thứ này là thật hay giả sao? Mắt cậu mọc ra để làm gì? Để thở à? Cậu còn nói gì mà điều tra tỉ mỉ với tôi, cậu tính lừa ai hả?” Bình thường ông cụ Đường rất dễ nói chuyện, nhưng lúc này lại nói ra từng câu tàn nhẫn, từng lời độc địa.

Cố Chính Tuần thầm hít sâu một hơi, môi mấp máy nhưng vẫn không nói được nửa lời.

Thật ra với tình hình lúc này, mọi người ở đây đều hiểu rõ, sợ rằng chứng cứ trong tay Cố Chính Tuần là giả tới không thể giả hơn. Bởi vì chỉ cần có chút sự thật, lúc này Cố Chính Tuần sẽ không im hơi lặng tiếng như vậy.

Chỉ cần có thể lấy ra chút gì đó để nói, Cố Chính Tuần sẽ không kìm nén như vậy.

Từ trước tới nay, nhà họ Cố đều là được lý không tha người!

“Cậu cầm một đống thứ giả tới không thể giả hơn này tới đây để bắt người à? Cậu đúng là có bản lĩnh đấy! Ai cho cậu lá gan này chứ?” Ông cụ Đường đã sớm biết đây là âm mưu của nhà họ Cố, lúc này thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần như vậy, sắc mặt lại càng thêm lạnh lùng.

“Mà cậu không hề nhìn qua, cũng không hỏi thử, liền hồ đồ theo cậu ta à?” Ông cụ Đường nhìn sang họ Cung, trên mặt rõ ràng càng tức giận hơn.

“Chuyện này có liên quan đến tổ chức Hồng Hổ, cho nên chúng tôi nhất định phải cẩn thận chú ý mới được.” Họ Cung cảm giác có chút oan uổng, không nhịn được trả lời một câu.

“Chuyện liên quan đến tổ chức Hồng Hổ à? Vậy tôi hỏi cậu, bây giờ con nhóc Đường đang điều tra vụ gì?” Trong đôi mắt híp lại của ông cụ Đường có phần lạnh lẽo. Đến lúc này, người này còn không biết sai à?

Cung: “. . .”

”Vụ án mà cô nhóc Đường điều tra lần này là vụ tổ chức khủng bố tàn nhẫn nhất, mấy người, ai cũng biết, ai cũng rõ, chuyện này ai cũng có thể chứng minh được.”

”Nhưng cái gọi là chứng cứ của mấy người đâu? Ngay cả đến bản thân tên họ Cố cũng không thể chứng minh được là thật, tên họ Cung biết nặng nhẹ, biết nhanh biết chậm, mấy người hiểu không?” Ánh mắt ông cụ Đường quét qua mọi người một lần, sắc mặt trầm xuống rõ ràng: ”Ba năm liền, ba trận tập kích tàn bạo liên tiếp xảy ra, chúng ta đã chết bao nhiêu người rồi? Nếu không giải quyết nhanh vụ án, người của ta sẽ lại tiếp tục bị giết. Ai trong các anh sẽ chịu trách nhiệm?”

Nhất thời tên họ Cung không dám nói gì nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi