CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1088

Tô Khiết đã tẩy trang xong bước ra từ trong phòng vệ sinh, Đường Vân Thành nhìn gương mặt của cô, chỉ trong nháy mắt đó thân thể của ông liền hoàn toàn cứng đờ, hai mắt lập tức trợn đến mức lớn nhất, trong lúc nhất thời quên đi tất cả phản ứng.

“Ôi chao, không nghĩ đến là Thấm Nhi lại xinh đẹp như vậy!” Phạm My vừa mới nhìn qua, cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ là bất ngờ vì vẻ đẹp của Tô Khiết.

Nhưng mà bà dời tầm mắt nhìn thấy phản ứng của Đường Vân Thành thì ngẩn người, rồi lại nhìn về phía Tô Khiết, sau đó hai mắt của bà cũng trợn to lên: “Con, con, con bé với mẹ?”

Phạm My đã nhìn thấy ảnh chụp của bà cụ Đường lúc còn trẻ, giống, rất giống, gần như là giống nhau như đúc.

“Con bé, ảnh chụp lúc mẹ còn trẻ dường như là giống nhau như đúc. Chẳng lẽ, chẳng lẽ con bé là Thúy Nhi, không đúng, tuổi không đúng a, tôi biết rồi, con bé nhất định là con gái của Thúy Nhi, nếu không thì tuyệt đối cũng sẽ không giống như vậy được.”

Liên quan đến con gái út đã mất tích của nhà họ Đường, Phạm My có biết đến, bởi vì sau khi bà gả cho Đường Vân Thành, Đường Vân Thành đã tìm kiếm rất nhiều năm.

Cuối cùng đến bây giờ cũng không có tin tức, mới không thể không từ bỏ.

“Chồng, con bé là con gái của Thúy Nhi có đúng không?” Phạm My chậm rãi di chuyển tầm mắt nhìn về phía Đường Vân Thành, lúc này trong giọng nói của bà cũng mang theo vài phần run rẩy.

Đường Vân Thành không nói gì, cũng không có quá nhiều phản ứng, chỉ là khóe môi giật giật, dường như là muốn cười, nhưng mà lại không cười được. Nhưng trong nháy mắt đó, Phạm My nhìn thấy được trong ánh mắt của chồng bà mang theo nước mắt.

Có câu nói là đàn ông không thể rơi nước mắt, người đàn ông giống như Đường Vân Thành càng sắc đá hơn, nhưng mà bây giờ Đường Vân Thành lại khóc.

“Cậu, mợ.” Tô Khiết khẽ gọi một tiếng, lúc này tâm trạng của cô cũng khó mà bình thường được.

Đường Vân Thành vẫn luôn không nói gì, vẫn luôn đứng đó không động đậy, chỉ là trước mắt càng ngày càng mơ hồ, mơ hồ đến nỗi không nhìn thấy cái gì cả, mơ hồ như vậy, không chân thật như vậy…

Giống như những giấc mơ bình thường của ông ông sợ đây cũng là một giấc mơ, thức giấc thì không còn cái gì nữa.

Thẳng cho đến khi ông nghe được tiếng gọi cậu của Tô Khiết, ông mới hơi tỉnh táo lại, trong mơ sẽ không có người nào gọi ông là cậu.

Cho nên đây không phải là mơ, đây là sự thật.

Nghe thấy tiếng gọi cậu của Tô Khiết, nước mắt lăn xuống nơi khóe mắt của Đường Vân Thành, ông hơi nghiêng đầu qua che giấu nó.

“Hả? Ai ai.” Phạm My nghe thấy tiếng gọi của Tô Khiết, sau khi lấy lại tinh thần thì liên tục kêu lên, trong lúc nhất thời mắt của bà cũng ẩm ướt. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Con, con thật sự là con gái của Thúy Nhi, thật sự là con gái của Thúy Nhi.” Trong lúc nhất thời, Phạm My cũng không hình dung được tâm trạng vào giờ khắc này của mình.

“Chồng ơi, chồng ơi, chúng ta đã tìm được con gái của Thúy Nhi rồi, tìm được con gái của Thúy Nhi rồi.” Phạm My biết năm đó vì tìm Thúy Nhi mà Đường Vân Thành đã mất bao nhiêu tâm huyết, nhưng mà lại không có kết quả, sau đó mặc dù đã từ bỏ rồi, nhưng mà bà từng nhìn thấy Đường Vân Thành cầm tấm ảnh chụp khi còn bé của Đường Thúy Nhi mà ngồi khóc ở trong phòng.

“Cái thằng nhóc thối kia, chắc chắn là nó đã biết từ lâu rồi, vậy mà còn giấu diếm chúng ta.” Sau khi Đường Vân Thành lấy lại tinh thần, nghĩ đến Đường Lăng chắc chắn đã biết chuyện này từ lâu, nhưng mà vẫn không chịu nói ra, trong lòng không nhịn được mà thấy tức giận.

“Con cũng đã sớm biết rồi đúng không, cũng kết hợp với nó giấu diếm bọn ta.” Đường Vân Thành nhìn Tô Khiết, trong giọng nói nháy mắt đã nhẹ đi không ít.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi