CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1204

Có nhà ông nội, bà nội, có nhà ông ngoại, bà ngoại, còn có nhà ba nữa.

“Tụi con đến nhà ông bà ngoại trước.” Tô Khiết không ngờ Đường Vũ Kỳ sẽ hỏi vấn đề này, cô hơi ngẩn người.

“Mami, vậy ba chắc cũng ở nhà của ông bà ngoại chứ ạ? Tụi con có thể gặp được ba không ạ?” Đường Vũ Kỳ muốn biết bé có thể gặp ba không, đây cũng là câu anh hai muốn hỏi.

Tô Khiết cong môi cười khẽ: “Cục cưng muốn gặp ba?”

Cô thật không ngờ hai bé lại muốn gặp ba như vậy, có điều, ba tụi nhỏ đã nói là không thích con nít.

Ừm, đây là một vấn đề rất nan giải. Ừm, đây là một vấn đề rất nan giải.

“Anh nói rồi ạ, không thể nhận ba dễ dàng như vậy được, anh nói tụi con đã năm sáu tuổi rồi, ba cũng chưa từng nuôi tụi con một ngày nào, tụi con cũng chưa từng ăn một hạt cơm nào của nhà ba, sao có thể cho ba có được hai cục cưng đáng yêu không chịu được này dễ dàng như vậy chứ, trên đời này không có chuyện hời như vậy ạ.” Đường Vũ Kỳ đung đưa hai chân, học lại y chang lời anh hai nói.

Tô Khiết: “…”

Cảm giác cô vừa nãy đã hiểu sai ý rồi? Hai bé không phải muốn gặp Nguyễn Hạo Thần hả?

Hai người này không hổ là ba con!!

Nhạc Hồng Linh nghe Đường Vũ Kỳ nói vậy, khóe môi không khỏi co rút mạnh mẽ, hai bé này thật sự có năng lực lừa người.

Trong lòng cô thầm xót xa một giây cho cậu ba Nguyễn.

“Vậy các con có ý gì hả? Không nhận ba sao?” Tô Khiết cong khóe môi, cô biết hai bé luôn có chủ kiến, ngược lại cô muốn nghe thử xem rốt cuộc hai bé có ý gì?

“Anh đã nói rồi, lúc đó phải xem thành ý của ba, anh nói đã thiết kế một vài bài kiểm tra cho ba, nếu ba thông qua kiểm tra thì tụi con sẽ nhận ba, ba không thông qua thì tụi con giúp mẹ tìm chồng mới.” Lúc Đường Vũ Kỳ nói câu này, hai chân càng vui vẻ đung đưa, cô bé ngước mặt nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặt nịnh bợ nói: “Anh ơi, em nói đúng không?”

“Ừm, rất đúng.” Đường Minh Hạo gật đầu vô cùng nghiêm túc.

Mắt Nhạc Hồng Linh không khỏi giật mấy cái, bài kiểm tra do thằng nhóc Đường Minh Hạo thiết kế?

Trong lòng cô thầm mặc niệm ba giây cho cậu ba Nguyễn.

Tô Khiết nghe hai bé nói, tâm tình nhất thời phức tạp.

Chuyện thiết kế bài kiểm tra này, cô không có ý kiến, nhưng chuyện tìm chồng mới cho cô…Tô Khiết ngẫm nghĩ, nếu hai bé thật sự làm thế, Nguyễn Hạo Thần không biết sẽ xử hai bé thế nào đây?

“Mami, ba hẳn vẫn chưa biết chuyện của tụi con đúng không ạ?” Đường Minh Hạo nhận lấy điện thoại trong tay Đường Vũ Kỳ, sau đó kề bên tai, hỏi thử. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Hả? Ừm.” Tô Khiết nhanh chóng hoàn hồn, đáp hai tiếng, Tô Khiết không dám nói ra chuyện Nguyễn Hạo Thần không thích trẻ con.

“Được, vậy cứ thế nhé mẹ.” Giọng Đường Minh Hạo rất tự nhiên, nghe không ra thằng nhóc vui hay buồn: “Mẹ ơi, máy bay sắp cất cánh rồi, con phải cúp máy đây ạ.”

“Được.” Tô Khiết hơi không nỡ, nhưng nghĩ đến hai bé rất nhanh sẽ về đến, cô rất nhanh sẽ có thể gặp được hai bé, rốt cuộc trong lòng cô cũng dễ chịu hơn.

Sau khi Tô Khiết kết thúc cuộc gọi với Đường Minh Hạo, lại gọi một cuộc cho Đường Lăng: “Hai bé đã lên máy bay rồi, khoảng bốn tiếng sau sẽ tới.”

“Được, yên tâm đi, anh sẽ chuẩn bị đi đón họ.” Giọng Đường Lăng háo hức thấy rõ: “Đúng rồi, em còn chưa nói cho ông bà ngoại biết đúng không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi