CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1372

“Đúng đấy, lúc đó đều trách Nguyễn Bạc Vệ ..” Tên mặt sẹo ngay lập tức bè theo một câu.

Lão đại đảo mắt liếc gã một cái lạnh lùng, Tên mặt sẹo nhận ra gã đã để lỡ miệng, gã liên im lặng.

Đừng nói là hiện tại có một người phụ nữ ở đây, ngay cả “anh em” đi cùng bọn họ hôm nay cũng không biết hôi đó đã xảy ra chuyện gì.

Hồi đó, nhiều anh em đi cùng bọn họ đều đã chết, hai người họ vất vả lắm mới có thể trốn thoát được.

“Người phụ nữ này đủ xinh đẹp, hôm nay tôi sẽ bù lại hết trên người người phụ nữ này.” Lão đại lại nhìn Tô Nghiên Nghiên, khóe môi chậm rãi kéo ra một nụ cười, trông thật là đáng sợ.

Phải nói, dáng dấp của Tô Nghiên Nghiên vẫn là khá xinh đẹp, cộng thêm lúc này cô đang trang điểm, trong ánh đèn mờ ảo này, dung mạo của Tô Nghiên Nghiên rất thanh tú.

Đám người này đều là kẻ liều mạng, đều là những người đàn ông thô lỗ , cơ thể rắn chắc, cho dù là thường đi tìm phụ nữ, bọn họ cũng sẽ không bao giờ tìm được người da mịn thịt mềm như Tô Nghiên Nghiên.

Tô Nghiên Nghiên là thiên kim tiểu thư, từ nhỏ đã được sống an nhàn sung sướng.

Dáng người Tô Nghiên Nghiên cũng tốt, thứ bụ bẫm đâu đó trước mặt vẫn còn đang phồng lên nên trông rất lớn.

Lão đại vuốt ve ở phía trước, không thể nhịn được mà cười to một tiếng: “ÐĐM to vãi.”

“Lão đại, có phải là giả không? Tôi thấy nhiều phụ nữ trên Internet làm giả lắm.” Có người nhìn Tô Nghiên Nghiên, hung hăng nuốt nước miếng. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Đồ giả còn hơn là không có, anh cũng muốn chạm vào đúng không?” Lão đại liếc nhìn người đàn ông đang nuốt nước bọt bên cạnh, không thể không cười: “Đừng lo, anh sẽ không thiếu phân.”

Giờ phút này, Tô Nghiên Nghiên vẫn bị trói không thể nhúc nhích, miệng bị bịt lại, không nói được lời nào, chỉ có thể lắc đầu nguầy nguậy.

“Buông cô ta ra đi, chúng ta nhiêu người như vậy, cô ta còn có thể chạy trốn sao? Hơn nữa, người ngoài vào trong này cũng không được.” Đã vào lãnh thổ của mình nên bọn họ có thể tuyệt đối yên tâm.

Người đàn ông vừa nuốt nước miếng tiến lên giúp Tô Nghiên Nghiên nới lỏng cà vạt, đương nhiên cũng nhân cơ hội sờ soạng vài cái.

Khi sợi dây trên người Tô Nghiên Nghiên bị nới lỏng, phản ứng đầu tiên của cô là muốn chạy, nhưng nhìn thấy nhiều người vây quanh như vậy, cô biết mình chạy không thoát.

“Tôi không phải Tô Khiết, tôi thực sự không phải Tô Khiết, tôi là Tô Nghiên Nghiên, tôi là con gái của Lưu Vũ, các anh bắt nhầm người rồi.” Tô Nghiên Nghiên lo lắng giải thích, hy vọng sau khi biết mình bắt nhầm người, bọn họ sẽ buông tha cho cô.

Lão đại khẽ nhíu mày nhìn đám người vừa mới trói Tô Nghiên Nghiên về: “Xảy ra chuyện gì?”

“Lão đại, cô ta là Tô Khiết, người phụ nữ này rất gian xảo, cô ta chỉ muốn dùng lý do này để lừa gạt chúng ta thôi.”

“Đúng, đúng vậy, người phụ nữ này rất gian xảo và tàn nhẫn. Vừa rồi con gái của Lưu Vũ đã đích thân đưa cô ta ra ngoài. Con gái của Lưu Vũ đã biết mọi kế hoạch của chúng ta, chắc chắn sẽ không sai.”

“Không có, tôi không nói dối các anh. Tôi thật sự không phải là Tô Khiết. Tôi là Tô Nghiên Nghiên. Nếu các anh không tin tôi, các anh có thể lên Internet xem. Trên Internet có rất nhiều video về Tô Khiết. Tô Khiết là một con quái vật xấu xí. Các anh nhìn một cái liền có thể nhận ra…”

Khi lão đại nghe thấy lời này của Tô Nghiên Nghiên, ánh mắt gã hơi lóe lên: “Cô nghĩ chúng tôi là trẻ ba tuổi sao? Ở đây chúng tôi không có tín hiệu, điện thoại cũng không gọi được chứ đừng nói đến chuyện xem video trực tuyến. Thành thật với chúng tôi một chút đi, đừng có chơi chiêu trò.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi