CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 1706

Khóe môi của Lâm Bối hung hăng giật giật, cô nhìn thấy biểu cảm của Đường Lăng thì liền biết Đường Lăng đã hiểu lầm rồi.

Đường Lăng nghe thấy lời nói này của Lâm Cách, sợ là trực tiếp xác định cô là phụ nữ.

Lâm Bối đột nhiên cảm thấy người anh trai ruột này của cô chính là trời sinh đến đây để gài bẫy cô.

“Anh ơi, anh hiểu lầm rồi, em không thích đàn ông đâu, giới tính của em rất bình thường.” Lâm Bối biết là dưới tình huống như thế này nếu như cô không nói gì thì thật sự sẽ bị anh của cô gài bẫy cho tới chết.

Lúc này Lâm Bối vì để che giấu thân phận con gái của mình nên chỉ có thể nói như vậy.

Đường Lăng nghe thấy câu nói này của Lâm Bối, hai mắt hơi chìm xuống, tình huống như thế nào đây chứ?

Lúc nãy đại vương tử cho là anh với Lâm Bối…

Đại vương tử cũng dám nghĩ thiệt đó chứ, não chấn động mạnh lắm!

Không đúng nha!

Sao đại vương tử lại có loại suy nghĩ này, người bình thường cũng sẽ không có loại suy nghĩ này đâu.

Hơn nữa nếu như đại vương tử có suy nghĩ này thì tại sao vẫn còn có bộ dạng hoàn toàn ủng hộ anh với Lâm Bối ở cùng nhau?

Dưới tình huống bình thường, là một người anh cả nhìn thấy tình hình như thế thì sẽ có phản ứng như vậy à?

Ánh mắt Đường Lăng di chuyển nhìn về phía đại vương tử, hai mắt híp lại, sau đó lùi về phía sau một bước theo bản năng, kéo dài chút khoảng cách với đại vương tử.

Anh cũng không phải là có ý kiến đối với tình yêu đồng tính, chỉ là anh không thể để đại vương tử hiểu lầm anh được.

Anh là bình thường, hoàn toàn bình thường, cho nên anh không chấp nhận tình yêu không bình thường.

Nhìn thấy phản ứng của Đường Lăng, trong mắt đại vương tử xuất hiện một tia ảo não, từ phản ứng lúc nãy của Đường Lăng có thể nhìn ra được Đường Lăng đã đoán được cái gì đó, chuyện đó đối với anh ta mà nói chính là một bí mật không có mấy người biết.

Lúc nãy anh ta hiểu lầm Đường Lăng và Lâm Bối cho nên mới quên che giấu, không ngờ đến phản ứng của Đường Lăng lại nhanh như vậy, vậy mà đã có thể đoán được.

Nhưng mà anh ta nghĩ Đường Lăng chắc không phải là loại người miệng rộng, có lẽ sẽ không nói lung tung.

“Lúc nãy hai người đang thảo luận cái gì vậy?” Đại vương tử cũng không giải thích, cũng không cố gắng che giấu, đại vương tử biết rất rõ cố gắng che giấu ở trước mặt của người như Đường Lăng thì cũng chỉ càng bị lộ nhiều hơn.

May mắn là anh ta với Đường Lăng không phải kẻ thù.

“Tôi với tiểu vương tử hẹn bơi lội với nhau.” Đường Lăng nghe thấy lời nói của đại vương tử, không đợi Lâm Bối mở miệng liền nhanh chóng bổ sung một câu.

Lâm Bối: “…”

Đường Lăng anh có thể âm hiểm một chút, hèn hạ một chút nữa không?

Ai hẹn với anh ta chứ?

“Bơi lội hả? Từ nhỏ Lâm Bối đã sợ nước rồi, từ xưa đến nay không bơi lội.” Đại vương tử ngẩn người, đôi mắt đang nhìn về phía Lâm Bối rõ ràng mang theo vài phần nghi vấn.

Lâm Bối: “…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi