CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 193

“Chúng ta chơi một trò chơi, nếu như anh thua thì khi không được em cho phép anh không được phép vào phòng của em” Mục đích của Tô Khiết rất rõ ràng cũng rất thẳng thắn, không có ý định che giấu. Đương nhiên là cô cũng tuyệt đối không nhượng bộ.

“Nếu như em thua thì sao?” Nguyễn Hạo Thần lại mỉm cười, xem ra lân này đúng là bị cô làm cho tức giận rồi?

Không được vào phòng của cô? Bọn họ là vợ chồng đấy, vợ chồng hợp pháp! Tại sao anh lại không được vào phòng của cô chứ?

Vì thể cậu ba Nguyễn vốn không muốn chơi trò chơi nhảm nhí này với cô, nhưng mà anh vẫn hơi tò mò nếu như cô thua thì cô sẽ nhượng bộ đến thế nào.

“Nếu như em thua thì để tùy anh định đoạt.” Tô Khiết biết muốn để anh đồng ý thì điều kiện cũng phải đủ mê hoặc. Tô Khiết càng hiểu rõ bốn chữ “tùy anh định đoạt” này chính là một sự hấp dẫn đến tột cùng. Liên quan đến phương diện tâm lý thì Tô Khiết cô vẫn luôn phân tích rất chuẩn xác.

Vì để anh đồng ý có thể nói là Tô Khiết đã bỏ ra rất nhiều công sức.

Đương nhiên cô dám làm như vậy là vì cô chắc chắn rằng mình có thể thắng.

Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần thoáng qua suy nghĩ, tùy mình định đoạt ư? Điều này đúng là rất ổn! ổn đến mức khiến anh động lòng rồi.

“Nói thử xem em muốn chơi trò gì?” Cũng vì một khắc động lòng mà cậu ba Nguyễn vốn không muốn chơi với cô lại thay đổi suy nghĩ nhanh chóng đưa ra câu hỏi.

“Oẳn tù tì, một ván phân định thắng thua.” Tô Khiết nhìn anh nở nụ cười ngọt ngào. Trò chơi này là lựa chọn tốt nhất, vừa đơn giản vừa trực tiếp, lại không để lộ ra cái gì.

Đương nhiên lý do cô chọn trò chơi này là do cô chơi chưa từng thua.

Cô chính là chuyên gia tâm lý học đấy, cô có thể dựa vào hành động, lời nói thậm chí là biến hóa nhỏ nhoi trên gương mặt để đoán ra đối phương sẽ ra cái gì.

Nguyễn Hạo Thần:”…”

Sao anh lại có cảm giác cô đang trắng trợn bẫy anh nhỉ?

Nếu như cô chính là người phụ nữ ở đồn cảnh sát hôm nọ vậy thì cô chính là chuyên gia tâm lý học, cô có thể quan sát để phán đoán xem anh sẽ ra cái gì!

Đề nghị này của cô đúng là tính toán rất hay!

“Chồng ơi! Có được không?” Tô Khiết đột nhiên kéo lấy tay anh, nhẹ giọng làm nũng, đôi mắt của cô ngập tràn mong đợi nhìn anh.

“Được.” Nguyễn Hạo Thần nhìn khuôn mặt đầy mong chờ của cô, đầu óc đột nhiên trở nên mất đi lý trí lại đồng ý với cô rồi!

Một giây sau khi đồng ý cậu ba Nguyễn hối hận rồi.

Anh nghĩ gì vậy chứ? Đã biết có bây mà còn đâm đầu vào?

“Quá tốt rồi.” Tô Khiết lập tức vui mừng ra mặt. Chỉ cần anh đồng ý là được rồi, cô chỉ sợ anh không đồng ý thôi.

“Tới đây, bây giờ chúng ta bắt đầu.” Tô Khiết không cho anh chút cơ hội do dự hay hối hận, cô bày sẵn tư thế chuẩn bị quyết đấu một trận thắng bại.

Cậu ba Nguyễn nhìn cô, đôi mắt hơi híp lại. Trò oẳn tù tì là trò chơi đơn giản nhất, vốn dĩ thắng thua phân nửa là dựa vào may mắn.

Nhưng nếu như cô thật sự là người phụ nữ ở đồn cảnh sát hôm đó, thật sự là chuyên gia tâm lý học kia thì cô nhất định là có thể dựa theo các biểu hiện nhỏ đoán ra anh sẽ ra cái gì.

Nhưng mà Nguyễn Hạo Thần anh lại để người ta nhìn thấy dễ như vậy sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi