CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 1950

Ý của Bùi Doanh là để Tiểu Cửu trực tiếp ‘vừa khéo gặp phải’ người phụ nữ mà cô ta mang về.

Tiểu Cửu là người phụ nữ bên cạnh Lương, mấy năm nay luôn giúp Lương tìm người phụ nữ đó của thành chủ, cho nên Tiểu Cửu đối với người phụ nữ trong bức tranh của thành chủ rõ không thể rõ hơn.

Không thể không nói Bùi Doanh quả thật rất thông minh.

“Vẫn là cô nghĩ chu đáo, nếu không phải cô ở bên cạnh tôi giúp tôi, tôi đã sơ suất rồi.” Trịnh Hùng đối với sự sắp xếp của Bùi Doanh vẫn rất hài lòng, những năm nay Bùi Doanh quả thật giúp đưa ra không ít chủ ý.

Bởi vì sự nhắc nhở của Bùi Doanh, Trịnh Hùng cũng càng thêm cẩn thận hơn, Trịnh Hùng không có gọi thẳng cho Tôn Hưng, mà lợi dụng tuyến ngầm thông báo Tôn Hưng.

Tôn Hưng sau khi nhận được tin thì trực tiếp đi tìm Tiểu Cửu, Tôn Hưng lớn lên đẹp trai, lại biết dỗ dành phụ nữ, hơn nữa lại giỏi ngụy trang, giả thành bộ dạng si tình, mấy năm nay anh ta quả thật đem hết tâm tư đều dùng lên người Tiểu Cửu.

Bởi vì anh ta rất rõ dụng ý của Trịnh Hùng để anh ta tiềm phục ở cạnh Lương.

Lương làm việc trước nay luôn thận trọng, muốn lấy được sự tin tưởng của Lương rất khó, Tiểu Cửu là Lương nhặt về, Tiểu Cửu coi như một tay Lương dạy ra, cho nên Lương đối với Tiểu Cửu thì vô cùng tin tưởng.

Tôn Hưng biết muốn có được sự tin tưởng của Lương thì rất khó, cho nên anh ta ngay từ đầu liền đặt chủ ý lên người Tiểu Cửu, trải qua mấy năm ‘si tình’ theo đuổi của anh ta, Tôn Hưng cuối cùng cũng thành công.

Phụ nữ thường khó cưỡng lại được sách lược ‘thâm tình’ trong thời gian dài của người đàn ông biết nói chuyện ngọt ngào.

Càng huống chi Tiểu Cửu vốn dĩ tuổi tác không lớn, trước đây cũng chưa từng yêu đương, ở phương diện này lòng phòng bị tự nhiên không có sâu như thế.

“Tiểu Cửu, tối mời em đi ăn, ngoại ô phía đông có một nhà hàng mới mở, anh biết đồ ăn của nhà hàng đó vô cùng hợp khẩu vị của em, tối nay anh dẫn em đi thử.” Tôn Hưng quả thật rất biết dỗ dành con gái, lời lẽ ngọt ngào cứ vậy mà cất ra.

“Em không có thời gian, em còn phải bận việc mà chú Lương giao cho.” Tiểu Cửu vừa từ bên ngoài trở về, đang cầm ly nước tu ừng ực.

“Có bận nữa cơm cũng phải ăn, bây giờ vừa hay đến thời gian ăn cơm rồi, chúng ta đi ăn cơm trước, em cũng nên nhân thời gian ăn cơm điều tiết lại, sau đó sắp xếp mạch suy nghĩ, như thế gọi là sự kết hợp giữa nghỉ ngơi và công việc, việc một công gấp đôi, em bận cả một ngày chắc cũng đói rồi, bản thân em không thương cơ thể của mình, nhưng anh sót.” Cái miệng của Tôn Hưng rất biết nói, anh ta muốn khuyên một người thì chưa có thất bại, càng huống chi là người phụ nữ đã bị anh ta thu phục.

Tiểu Cửu nhìn anh, rõ ràng có hơi dao động.

“Đi thôi, anh bây giờ cũng đói rồi, em đi theo anh, anh biết em bận, làm bạn trai của em, anh không muốn em quá mệt, cho nên luôn không dám quá làm phiền em, bây giờ vừa hay đến giờ ăn cơm, cùng nhau ăn bữa cơm chắc là được chứ?” Tôn Hưng nhìn cô ta, mặt mày mang theo vài phần ủy khuất.

“Được rồi.” Tiểu Cửu không đành nói thêm gì nữa, cô ta với Tôn Hưng mới xác định quan hệ không lâu, cô ta trước đây chưa từng yêu đương, cho nên không quá hiểu, đương nhiên cô cũng biết mình nếu như cứ từ chối mãi thì không hay lắm.

Hai người cùng đến nhà hàng mà Bùi Doanh sắp xếp.

Bùi Doanh không có để người phụ nữ mà cô ta tìm được đến thẳng đó, mà đợi Tiểu Cửu và Tôn Hưng ăn gần xong rồi, sau đó Bùi Doanh sắp xếp một người đàn ông cùng người phụ nữ cô ta tìm được cùng đến nhà hàng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi