CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2226

Vì thế đối với cô mà nói bà Ngụy giống như một người mẹ.

“Được rồi, đừng chỉ nói lời hay để lấy lòng dì. lần này nếu con đã đến đây rồi thì phải ở thêm vài ngày, phải ở cạnh dì lâu một chút.” Trên mặt bà Ngụy lộ ra nụ cười hiền hòa: “Đi thôi, chúng ta về nhà.”

Bà Ngụy cũng luôn xem Tô Khiết như người nhà, cho nên đương nhiên là đón Tô Khiết về nhà mình luôn, không có khả năng để Tô Khiết đi ở khách sạn gì đó được.

“Dì à, con còn dẫn bạn theo nữa.” Tô Khiết thì không sao nhưng bây giờ còn có Bùi Vũ Ninh, huống chi còn có anh Phó đi theo.

Chỉ là Bùi Vũ Ninh vừa đi nhà vệ sinh, anh Phó cũng là đi theo một tấc không rời.

“Cháu nói là Bách Hà sao?” Bà Ngụy vừa lúc thấy Sở Bách Hà đang kéo va li bước tới, liên cười nói: “Đầu là người một nhà, đương nhiên là cùng nhau về nhà rồi.”

Tô Khiết nghe được lời của bà Ngụy thì hơi ngây ra, sau đó khẽ mỉm cười. Xem ra, bà Ngụy cũng biết được chuyện của Mộ Dung Trì và Sở Bách Hà, nghe ý này của bà Ngụy là đã chấp nhận Sở Bách Hà rồi.

Sở Bách Hà trùng hợp đi tới, nghe được lời này của bà Ngụy cũng ngớ ra. Chỉ có điều cô ta cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ là cảm thấy bà Ngụy quả nhiên rất thân thiết. Cô ta vẫn là lần đầu tiên gặp mặt bà Ngụy thế mà bà Nguy liên xem cô như người nhà rồi.

Cuối cùng mọi người cùng vào ở trong nhà họ Ngụy.

Tô Khiết và Sở Bách Hà vốn dĩ còn nghĩ có thể giúp đỡ chút gì đó nhưng bà Ngụy khăng khăng không để bọn họ nhúng tay vào, chỉ bảo bọn họ cứ chơi cho thỏa thích.

Hôm sau, mới sáng sớm bà Ngụy đã đi ra ngoài, dù sau bây giờ bà là nữ chủ nhân của nhà họ Ngụy, chọ nên có rất nhiều việc cần bà sắp xếp.

Bà Ngụy thức dậy sớm cũng không gọi đám người Tô Khiết, muốn để bọn họ nghỉ ngơi thêm một lát, chỉ là dặn dò người làm đến lúc đó đưa bọn họ đến khách sạn.

Bình thường Tô Khiết dậy sớm, chưa được bảy giờ đã thức dậy, Bách Hà thì thích ngủ nướng, ngủ thẳng giấc đến chín giờ hơn.

Tuy bà Ngụy đi giúp đỡ việc tổ chức tiệc tối, nhưng lại sắp xếp rất thỏa đáng chuyện của mấy người bọn họ.

Bà Ngụy không cho bọn họ giúp đỡ, không sắp xếp công việc cho bọn họ, bọn họ đến khách sạn sớm cũng không có chuyện gì làm, cho nên mấy người đến khách sạn muộn một chút.

Chỉ là lúc Tô Khiết đến cửa khách sạn liền bị người chặn lại. Tô Khiết nhìn người chặn cô lại, khóe miệng hơi cong lên. Xem ra hôm nay người ta đã sắp xong kịch hay rồi, chỉ chờ cô đến mà thôi.

Chỉ là lúc Tô Khiết đến cửa khách sạn liền bị người chặn lại. Tô Khiết nhìn người chặn cô lại, khóe miệng hơi cong lên. Xem ra hôm nay người ta đã sắp xong kịch hay rồi, chỉ chờ cô đến mà thôi.

Ngăn cản cô chính là hai người phụ nữ. Hai người phụ nữ này cô không quen, hơn nữa ở Cẩm Thành này cô vốn dĩ chẳng quen biết được mấy người.

Vì cô không biết hai người này, cũng chưa chắc hai người này đã biết cô, cho dù có biết thì cũng là kiểu nhìn thấy trên mấy tin tức lá cải kia.

Tô Khiết biết, sau chuyện ầm ï của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn trước đây, tuy sau đó cũng đã vạch trần việc ông cụ Nguyễn là giả vờ bị thương nhưng trên mạng vẫn có rất nhiều bình luận nói xấu cô.

Đương nhiên, Tô Khiết cũng biết cô đã trở thành trò cười của các tiểu thư, quý bà danh gia vọng tộc trong nhiều buổi tiệc, nhất là trong buổi tiệc có sự hiện diện của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.

Chỉ là nơi này là Cẩm Thành, là tiệc rượu của Ngụy Khang, thế mà lại có hai người lạ dám cản đường cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi