CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2269

Giờ phút này, Miêu Ngôn không còn tâm trí nói chuyện với người khác, tuy rằng lúc trước anh còn giả vờ giả vịt, nhưng hiện tại anh không vờ vịt được nữa.

“Thực xin lỗi, thất lễ rồi.” Miêu Ngôn mỉm cười nhìn người đang nói chuyện với mình, sau đó xoay lưng rời đi.

Lúc này Miêu Ngôn không còn giả vờ như không nhìn thấy Bùi Vũ Ninh nữa, bởi vì giờ đây anh ta đang đi thẳng về phía cô.

Tô Khiết ngay từ đầu đã chú ý đến Miêu Ngôn, vì vậy cô có thể nhìn thấy mọi hành động của anh ta.

Khi Tô Khiết nhìn thấy Miêu Ngôn đi tới, khóe môi khẽ giật giật, rốt cuộc anh ta cũng không nhẫn nhịn được ư?

Sở Bách Hà cũng phát hiện ra Miêu Ngôn, biểu hiện của cô ta không kín đáo giống như Tô Khiết, mà cất giọng nói:

“Bùi Vũ Ninh, đàn anh của cô tới rồi kìa, xem ra trò chơi này chúng ta không chơi được nữa rồi.”

Sở Bách Hà vừa nói vừa thu bài lại.

Sở Bách Hà cảm thấy tiếp sau đó sẽ có một vở kịch thú vị lắm, do đó cô ta sẽ chú ý theo dõi vở kịch này.

Ban nãy Bùi Vũ Ninh bị anh Phó nhìn chằm chằm đến khó chịu, nên lúc này cô cúi đầu xuống, không thấy Miêu Ngôn đi tới, nghe thấy lời nói của Sở Bách Hà, Bùi Vũ Ninh nhanh chóng ngẩng đầu nhìn sang.

Cô thấy Miêu Ngôn sắp tới gần, thân thể cứng đờ, trong lòng có chút bất an.

Đàn anh có nhìn thấy cô ấy hôn người đàn ông khác không?

Chắc là không nhìn thấy đâu? Lúc nãy cô chạy đến hôn anh Phó, cô thấy đàn anh đang nói chuyện với ai đó mà không nhìn cô, chắc ảnh sẽ không thấy gì đâu.

Nhưng tại sao giờ ảnh lại tới chỗ này?

Đó có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không? Hay là?

Bùi Vũ Ninh lúc này hơi lo lắng.

Anh Phó đang ngồi bên cạnh Bùi Vũ Ninh, anh có thể cảm nhận được sự căng thẳng của cô, đôi mắt hơi rũ xuống, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ.

Mặc dù bước chân của Miêu Ngôn không quá nhanh, nhưng dù sao khoảng cách cũng không quá xa, chốc lát đi tới.

“Em Ninh.” Miêu Ngôn nhìn Bùi Vũ Ninh, thấp giọng gọi tên cô, giọng nói rất mềm mại và dịu dàng, cách gọi này rất thân mật.

“Đàn anh.” Bùi Vũ Ninh vẫn còn hơi lo lắng về chuyện cô hôn anh Phó trước đó, vì vậy khi cô đứng dậy đụng vào ly rượu trên bàn và suýt làm đổ nó.

“Đàn anh, sao anh lại tới đây?” Bùi Vũ Ninh bưng ly rượu lên trước mặt, càng cảm thấy căng thẳng.

Bùi Vũ Ninh nhìn thấy đàn anh đi vào, cô hơi kinh ngạc, nhưng thật ra anh ta được mời với tư cách là đàn anh khóa trên, cho nên lời của Bùi Vũ Ninh giống như đang tìm cớ để bắt chuyện, không ngờ đàn anh sẽ trả lời.

“Anh biết em đang ở đây, nên cũng tới xem một chút.” Miêu Ngôn nở nụ cười nhìn Bùi Vũ Ninh, trong ánh mắt toàn sự ôn nhu.

Bùi Vũ Ninh sững sờ, đôi mắt nhanh chóng mở thật to, sau đó nhìn thẳng vào Miêu Ngôn, Bùi Vũ Ninh chưa bao giờ nghĩ rằng Miêu Ngôn sẽ trả lời như vậy.

Ý của anh là anh đến vì anh biết cô ở đây?

Có phải ý của anh là như thế không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi