CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2274

Mà anh ta tin rằng Bùi Vũ Ninh nhất định sẽ đồng ý quay về cùng mình.

Câu nói này của Miêu Ngôn nghe có vẻ mập mờ, ừm, đúng là rất mập mờ, nhưng vẫn là thái độ ba phải.

Bùi Vũ Ninh sững sờ khi nghe những lời của Miêu Ngôn, lời nói của đàn anh là có ý gì?

Đàn anh nói cô hiểu? Nhưng cô không hề hiểu mà?

Cô thật sự không hiểu, không hiểu đây có phải ý là đàn anh đã chấp nhận cô rồi không?

Đàn anh có thể nói rõ hơn được không.

Anh Phó vẫn ngồi ở đó, không nhúc nhích, cũng không nói gì, cũng không uống rượu, mà chỉ nhẹ nhàng lắc ly rượu trong tay, để chất lỏng màu đỏ trong ly rượu từ từ xoay tròn.

Mặc dù chất lỏng trong ly rượu xoay vòng tròn, nhưng đôi mắt tựa như sói kia vẫn luôn sáng rực, muốn tước đoạt tựa như sói dữ càng điên cuồng hơn.

“Anh Miêu, anh nói rằng Bùi Vũ Ninh hiểu ý anh, nhưng tôi nghĩ Ninh Ninh không hề hiểu. Chi bằng anh nói rõ ràng với Bùi Vũ Ninh đi, tôi là bạn tốt của Bùi Vũ Ninh,tôi hiểu con bé này. Tuy năng lực chuyên môn rất cừ nhưng về phương diện tình cảm lại chậm chạp, anh Miêu không nói rõ ràng, Ninh Ninh sẽ không hiểu đâu, nếu con bé hiểu sai ý anh, đến lúc đó xảy ra hiểu lầm gì thì không hay đâu. ” Lúc này Sở Bách Hà thực sự muốn đánh người, mẹ nó, loại đàn ông gì đây?

Cô chỉ muốn người đàn ông này nói một lời thẳng thắn lại khó như vậy?

Người đàn ông này thậm chí không dám trực tiếp trả lời câu hỏi của cô, vì vậy anh ta ra tay với Bùi Vũ Ninh .

Bùi Vũ Ninh ngay từ đầu đã thích anh ta, vì vậy nói đôi ba câu ba hoa mập mờ đã khiến Bùi Vũ Ninh say đắm, rộn ràng.

Sở Bách Hà thực sự sợ Bùi Vũ Ninh bốc đồng lên thật sự sẽ cùng Miêu Ngôn trở về, nếu thật sự như vậy, tâm tư của cô và Khiết Khiết sẽ bay theo gió.

May mà con bé tuy bị tình yêu mê hoặc nhưng dù sao cũng không ngốc, ngược lại còn rất thông minh.

Bùi Vũ Ninh chưa bao giờ nói bất cứ điều gì về lời chất vấn của Sở Bách Hà, cũng không ngăn cản cô.

Bùi Vũ Ninh cũng biết Sở Bách Hà đang giúp cô, mà cô cũng muốn biết đàn anh có ý gì với mình.

Bùi Vũ Ninh nhìn chằm chằm Miêu Ngôn, cũng đang chờ câu trả lời của anh ta.

“Ninh Nhi, chuyện giữa chúng ta mình về nhà hẵng nói chuyện, được không?” Miêu Ngôn mím môi nhẹ, trong lòng đã rất tức giận, nhưng nhìn thấy ánh mắt Bùi Vũ Ninh nhìn mình, anh ta biết mình phải đè nén cơn tức giận trong lòng.

“Tại sao muốn quay trở về mới nói chuyện, cứ nói ở đây luôn đi? Chỉ là chuyện đơn giản thôi mà, phải phiền phức như vậy sao?” Sở Bách Hà nở nụ cười, người đàn ông này có thể thể hiện rõ ràng hơn được không?

“Anh Miêu, anh thích Bùi Vũ Ninh không?” Tô Khiết luôn tỏ ra bình tĩnh trầm ổn, bấy giờ cũng không chịu nổi nữa, vì người đàn ông này trước giờ luôn nói chuyện mập mờ không rõ ràng.

Vậy cô cứ hỏi thẳng,

Như vậy, cô phải xem xem Miêu Ngôn sẽ còn lừa gạt người khác như thế nào.

Ánh mắt Bùi Vũ Ninh chợt lóe, đôi mắt lại nhìn chằm chằm Miêu Ngôn, thậm chí không chớp mắt dù chỉ một giây, dường như cô sợ bỏ lỡ câu trả lời của Miêu Ngôn.

Miêu Ngôn dời mắt nhìn về phía Tô Khiết, con ngươi hơi tối lại: “Vị này chính là…”

Hiển nhiên anh ta không ngờ rằng sẽ có người chất vấn mình thẳng thừng như vậy, lời nói vừa rồi của Sở Bách Hà cũng không trực tiếp đến mức ấy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi