CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2330

Phóng viên đều là người thông minh, tất nhiên hiểu được ý của bà Tư Đồ. Đương nhiên bọn họ là phóng viên, đều hiểu thái độ của tổng giám đốc Tư Đồ khi đối mặt với phóng viên. Bây giờ vừa nghe bà Tư Đồ nói vậy, sẽ không có người nào dám đi qua chọc Tư Đồ Không nữa.

“Bà Tư Đồ, bà vừa nói tổng giám đốc Tư Đồ sắp kết hôn, chuyện này là ý của tổng giám đốc Tư Đồ sao?” Thật ra có một phóng viên còn trẻ, mới đi làm chưa lâu đột nhiên hỏi một vấn đề.

Phóng viên trẻ này vừa đưa ra câu hỏi, những người khác đều sửng sốt. Nhất thời mọi người đều nhìn về phía cậu ta.

“Tôi chỉ hỏi thử thôi. Tôi cảm giác, cảm giác, chuyện này hơi…” Cậu phóng viên trẻ đối diện với ánh mắt của mọi người thì rõ ràng có hơi căng thẳng. Vừa rồi cậu ta cảm giác bà Tư Đồ dường như muốn giấu tổng giám đốc Tư Đồ. Cậu ta cảm thấy có lẽ tổng giám đốc Tư Đồ không biết chuyện này.

Cậu ta có cảm giác này, đương nhiên dưới tình huống bây giờ sẽ không dám nói thẳng ra.

“Đương nhiên.” Bà Tư Đồ nghe thấy phóng viên này nói vậy, đôi mắt ánh lên vẻ mưu mô nhưng không lộ ra bất kỳ biểu hiện gì khác lạ, trái lại tiếp tục mỉm cười nói: “Kết hôn là chuyện con trai của tôi, đương nhiên phải là ý của nó rồi. Chẳng lẽ còn có thể có người ép được nó sao?”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Cậu phóng viên trẻ nhìn gương mặt tươi cười của bà Tư Đồ mà bất giác giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán. Sao cậu ta cứ cảm giác nụ cười này của bà Tư Đồ thoạt nhìn hơi đáng sợ nhỉ?

Ảo giác, nhất định là ảo giác của cậu ta thôi!

“Bình thường trông con trai tôi lãnh đạm, nhưng rất để bụng về chuyện của Sở Sở. Hai ngày trước nó còn tự mình đi đi gặp đại sư Vân Liên, đặt nhẫn cưới giúp Sở Sở đấy.” Bà Tư Đồ không để ý tới cậu phóng viên trẻ kia mà quay sang ống kính camera khác, lại đưa ra một tin sốt dẻo.

Phóng viên nghe được tin tức này thì rõ ràng đều ngẩn người, sau đó trên mặt càng thêm hưng phấn. Tổng giám đốc Tư Đồ thậm chí đã đặt nhẫn cưới, hơn nữa còn tự mình đi tìm đại sư Liên để đặt, vậy chuyện này chắc chắn không sai được.

Bọn họ là phóng viên, chỉ cần bà Tư Đồ nói là sự thật, bọn họ lại có cách tìm được tất cả chi tiết, vậy lại biến thành chùy đá.

“Không ngờ tổng giám đốc Tư Đồ lại là người lãng mạn như vậy.”

“Vậy cũng phải tùy người thôi. Tổng giám đốc Tư Đồ chỉ lãng mạn với một mình cô Mục, người khác thì đừng có mơ.”

“Chúc mừng cô Mục, cô Mục đúng là hạnh phúc.”

Mấy phóng viên đều chụp ảnh Mục Sở Sở. Có chuyện Tư Đồ Không đặt nhẫn cưới, chuyện đám cưới lại càng có sức thuyết phục hơn, cũng càng sốt dẻo hơn.

Mấy phóng viên đều hiểu tin tức như vậy nhất định phải đăng càng sớm càng tốt. Đương nhiên, chi tiết trong đó càng nhiều, tất nhiên cũng càng tốt hơn. Cho nên mấy phóng viên đều phái người đi tìm chứng cứ Tư Đồ Không đặt nhẫn cưới như lời bà Tư Đồ đã nói.

Chỉ cần có chứng cứ, có chút chi tiết, sau khi chuyện này được đăng lên, nhất định có thể lập tức thu hút sự chú ý của công chúng.

Khóe môi bà Tư Đồ khẽ nhếch, xem ra mọi chuyện rất thuận lợi, hiệu qua mà bà ta muốn đã đạt được.

“Được rồi, tôi không trì hoãn thời gian của bà Ngụy nữa, bà Ngụy tiếp tục đi tiếp đón khách đi, không cần để ý đến tôi.” Bà Tư Đồ đã đạt được mục đích, đương nhiên sẽ không nói thêm gì với phóng viên nữa, bà ta cũng lo lắng nếu kéo dài thời gian hơn thì sẽ bị con trai phát hiện.

Vậy sẽ thành tốt quá hóa dở!!

“Đi, vậy bà Tư Đồ ý tùy ý, tôi đi tiếp đón những vị khách khác.” Trên mặt bà Ngụy mang theo nụ cười lễ phép, người tới là khách, không cần biết vừa rồi bà Tư Đồ có mục đích gì, việc này không liên quan đến bà, cũng không liên quan đến nhà họ Ngụy, bà đương nhiên sẽ không quản nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi