Chương 243
Gương mặt nhỏ của Sở Bách Hà rõ ràng đen lại, trong lòng rất bực bội, không ngờ lại để Kiều Thiên Lý thoát được, thật sự quá tức mà!
“Cô Sở, cô đừng ngây ra nữa, mau bắt đầu vẽ bản thiết kế đi, lát nữa phải giao đó.” Thư ký Lưu sau đi quay lại, nhìn thấy gương mặt đau khổ của Sở Bách Hà, anh ta hơi ngây ra, sau đó có lòng tốt nhắc nhở một câu.
“Hả?” Sở Bách Hà lúc này mới ý thức được, hôm nay cô ta không phải khán giả, mà là người thi đấu, lúc này, có chuyện cô ta cũng cần đối mặt!!
Cô ta nhất định phải trong 2 tiếng cho ra được một bản thiết kết!
Thật sự muốn lấy mạng già của cô ta mà!
Cách này của Nguyễn Hạo Thần thật sự hành người!
Bây giờ ai có thể cứu cô ta đây?
Sở Bách Hà càng phiền muộn, đầu hơi cúi xuống đi vê một chỗ ngồi trống ,ngồi xuống nhìn giấy và bút ở trước mặt, đầu của cô ta bắt đầu đau rồi, không phải là giả vờ, mà là đau thật.
Từ nhỏ, cô ta cứ nhìn thấy sách là đau đầu!!
Lần này nên phải làm sao đây? Khiết Khiết sợ là cũng không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại có chiêu này, xem ra lân này Khiết Khiết nhà cô ta tính sai rồi.
Đợi đã
Khi trên đường đến Nguyễn thị, Khiết Khiết nhà cô ta trừ đưa cho cô 5 bản thiết kế ra, còn chưa cô ta xem một bản khác, lúc đó Khiết Khiết nói vì để đề phòng vạn nhất, cần thì dùng!
Cô ta nói mà, Khiết Khiết nhà cô ta sao có thể tính sai được chứ?
Khiết Khiết nhà cô ta mặc kệ làm chuyện gì, đều luôn chuẩn bị hai kế hoạch!
Cô ta vốn không cho là đúng, có điều để hợp tác với một công ty, còn phải bày ra nhiều trò như thế, vì thế lúc đó cô ta không xem quá nghiêm túc.
Nhưng thiết kế đó của Khiết Khiết thật sự rất xuất sắc, vừa nhìn thì có thể khiến người ta kinh diễm, cho nên cô ta vẫn nhớ.
Cô ta mặc dù không biết thiết kế, nhưng tốt xấu gì vẽ tranh vẫn được, cô ta vẽ mô phỏng lại thiết kế của Khiết Khiết thì không có vấn đề gì.
Nguyễn Hạo Thần luôn chú ý đến Sở Bách Hà, nhìn thấy cô ta vài phút trước mặt mày còn ủ rũ, đau khổ chán chường, nhưng vài phút sau đột nhiên vui vẻ ra mặt, kinh hỷ như phát cuồng vậy?!
Lông mày của Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu mày, đôi mắt cũng dần dần nheo lại.
Sở Bách Hà vốn dĩ chính là mô phỏng bản phác thảo thiết kế của Tô Khiết, cho nên hạ bút như có thần, vẽ rất nhanh, chỉ dùng không đến nửa tiếng đồng hồ thì cô ta đã vẽ xong rồi, sau đó cô ta trực tiếp giao bản vẽ thiết kế đã vẽ xong cho thư ký Lưu.
Thư ký Lưu đần người, tốc độ này thật quá nhanh, cảm thấy giống như chơi vậy, thái độ của cô ta như vậy thì không thể nghiêm túc một chút, tốc độ nhanh như vậy thì có thể vẽ ra được bản thiết kế như nào?
Tuy nói Tô thị là nhà của phu nhân, tổng giám đốc cuối cùng chắc chắn sẽ chọn Tô thị, nhưng nhà thiết kế này cũng không thể qua loa như thế, ít nhất cũng phải giả vờ cho tốt, đến lúc đó cũng sẽ không quá làm khó tổng giám đốc nhà anh ta.
Thư ký Lưu đối với bản thiết kế mà Sở Bách Hà nhanh như vậy đã giao rõ ràng nhận định sẽ không đẹp, chỉ là sau khi anh sau khi cúi đầu liếc mắt nhìn thì hoàn toàn sững sờ.
Bản thiết kế này chỉ vừa nhìn đã khiến người ta phải thoảng thốt, cái này còn xuất sắc hơn 5 bản mà Tô thị đã giao trước đó.