CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 2548

“Mọi người không cần xen vào việc này.” Nguyễn Hạo thần quét mắt nhìn cả nhà, cười khẽ: “Con có cách, mọi người đừng lo.”

Bà cụ Đường sốt ruột, còn định nói gì nữa.

“Được, nếu đã thế, tôi tạm thời không xen và, nếu cần giúp thì cứ việc nói.” Đường Lăng rất hiểu Nguyễn Hạo thần, nếu Nguyễn Hạo thần đã nó thế, thì tuyệt đối sẽ không để những người khác nhúng tay xen vào việc này.

Bây giờ chuyện anh có thể làm là tôn trọng quyết định của Nguyễn Hạo thần, hơn nữa tin tưởng Nguyễn Hạo thần.

Lỡ Nguyễn Hạo thần không giải quyết được, đến lúc đó anh lại giúp đỡ cũng không muộn.

“Cái thằng nhóc này, có chuyện gì mà không thể thương lượng với nhau chứ, cứ nhất quyết tự gánh vác một mình.” Bà cụ Đường nghe Đường Lăng nói thế, chỉ có thể khẽ thở dài, lại càng đau lòng cho Nguyễn Hạo thần hơn.

Đều là do ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn tạo nghiệt, có cuộc sống tốt đẹp lại không chịu hưởng thụ, cứ nhất quyết quậy ra mấy chuyện lung tung, làm mấy đứa nhỏ thêm phiền, thêm buồn tủi.

“Từ nhỏ đến giờ Hạo thần luôn là một đứa nhỏ biết chừng mừng, thằng bé đã nói tự có cách giải quytế, bà cũng đừng sốt ruột nữa.” ông cụ Đường cũng tôn trọng quyết định của Nguyễn Hạo thần, hơn nữa đây dù sao cũng là chuyện của nhà họ Nguyễn.

“Chuyện này nghiêm trọng như vậy, nó có thể có cách gì chứ, nó không nói, tôi còn không thể sốt ruột sáo? Lỡ bọn họ…” Bây giờ bà cụ Đường vô cùng lo lắng, lo lắng chuyện này không thể giải quyết, bây giờ bà càng giải quyết ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn thì sẽ càng làm khó Nguyễn Hạo thần.

Lúc này ông cụ Đường cũng không nói gì nữa, Nguyễn Hạo thần luôn miệng nói anh có cách, nhưng lại không nói là cách gì, ông cụ Đường cũng không biết Nguyễn Hạo thần có cách nào.

Đến tận bây giờ ông vẫn không nghĩ ra được cách hay nào cả.

Đừng nói là thằng bé này không muốn liên lụy mọi người, cho nên mới không muốn để bọn họ nhúng tay vào đó nha?

Nếu là như thế, vậy bọn họ càng không thể bỏ mặc, nhưng ông cụ Đường làm việc luôn rất cẩn thận, bây giờ ông không tiếp tục hỏi nữa, chỉ nghĩ đến lúc đó lại bàn bạc với Đường Lăng xem làm sao để giúp Nguyễn Hạo thần.

Một mình Nguyễn Hạo thần chắc chắn không thể chống lại Quỷ Vực Chi Thành được.

Ông cụ Đường nghĩ nếu là như thế, vậy bọn họ càng không thể bỏ mặc, nhưng ông cụ Đường làm việc luôn rất cẩn thận, bây giờ ông không tiếp tục hỏi nữa, chỉ nghĩ đến lúc đó lại bàn bạc với Đường Lăng xem làm sao để giúp Nguyễn Hạo thần, một mình Nguyễn Hạo thần chắc chắn không thể chống lại Quỷ Vực Chi Thành được.

Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo thần, trong lòng dần nảy ra một suy đoán, cô đã dần đoán ra được Nguyễn Hạo thần định làm gì, Tô Khiết mơi mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhịn, cứ để Nguyễn Hạo thần tự giải quyết chuyện này đi.

Nguyễn Hạo thần là người trong cuộc, anh là người có quyền lợi quyết định phải làm gì nhất.

Phòng vẽ tranh của Trương Minh Hoàng, quản gia Trọng vội vàng đi đến, quản gia Trọng luôn luôn bình tĩnh ổn định bây giờ cũng có hơi vội vàng, đi rất nhanh, tiếng bước chân cũng rất mạnh.

Trương Minh Hoàng dời mắt nhìn ông, ánh mắt khẽ động: “Lại xảy ra chuyện gì?”

Ông cảm giác từ sau khi đến thành phố A đến giờ, quản gia Trọng giống như đổi thành một người hoàn toàn khác, chỉ chút chuyện nhỏ đã có thể làm quản gia Trọng sốt ruột hoang mang hoảng hốt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi