CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 2552

“Tạm thời cứ chờ xem đi.” Trương Minh Hoàng hơi nhíu mày, giọng điệu rõ ràng đã thay đổi, hơi hạ thấp xuống.

“Thành chủ, làm sao thế?” Quản gia Trọng đi theo bên người ông suốt mấy chục năm, ông có thể cảm nhận được những điểm khác biệt nhỏ nhặt nhất của Trương Minh Hoàng, quản gia Trọng rõ ràng cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của thành chủ nhà ông.

“Không có việc gì, chuyện bên Thành đã điều tra như thế nào rồi?” Trương Minh Hoàng không nói thêm gì nữa, dời sang đề tài khác.

“Tôi đã kêu người đi thông báo cho Thành thiếu chủ, bên chỗ Thành thiểu chủ chắc sẽ có kết quả nhanh thôi.” Quản gia Trọng cảm nhận được cảm xúc của thành chủ đang suy sút, trong lòng quản gia Trọng cũng nặng nề hơn, chắc chắn thành chủ đã nhớ đến cái gì.

“Thành chủ, chờ sau khi điều tra được người đứng phía sau thì ông có thể gặp mặt cô cả nhà họ Đường rồi, đế lúc đó là có thể biết được rốt cuộc cô cả nhà họ Đường có phải là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng ta không.” Quản gia Trọng đương nhiên biết vì sao thành chủ nhà ông lại buồn, cũng chỉ có hai việc có thể làm cho thành chủ buồn, một là liên quan đến bà chủ, hai là có liên quan đến cô cả nhà họ Đường.

Đầu tiên, thành chủ đột nhiên có vẻ mất mác, bây giờ lại đột ngột hỏi đến chuyện điều tra Thành thiếu chủ, chắc chắn là có liên quan đến cô cả nhà họ Đường.

“Trọng, có đôi khi tôi lại lo lắng…” Trương Minh Hoàng nhìn bức tranh trước mặt, muốn nói rồi lại thôi.

Quản gia Trọng cũng hiểu ý thành chủ của ông: “Thành chủ, ông hiểu rất rõ năng lực của Lương, Lương sẽ không nghi ngờ bậy bạ, nếu Lương dám nói với ông, vậy chắc chắn là đó có chút khẳng định, cho nên rất có khả năng cô cả nhà họ Đường chính là con gái của thành chủ.

Quản gia Trọng thật sự không muốn nhìn thành chủ nhà ông buồn bã, cho nên phải nghĩ cách khuyên thành chủ: “Thành chủ, nếu đến lúc đó, cô cả nhà họ Đương không phải là con gái của thành chủ, thành chủ vẫn có thể nhận cô cả nhà họ Đường làm con gái nuôi, hiếm khi mà thành chủ lại có duyên với cô cả nhà họ Đường như thế.”

Trương Minh Hoàng nghe quản gia Trọng nói thế, cơ thể hơi cứng đờ, sau đó nhanh chóng ngước mắt lên nhìn quản gia Trọng, cảm xúc mất mác khi nãy đã hoàn toàn biến mất, thậm chí ông còn hơi cong môi.

Quản gia Trọng nhìn thấy phản ứng của thành chủ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Thành chủ, bên phía nhà họ Nguyễn phải làm như thế nào đây?” Quản gia Trọng nghĩ đến chuyện nhà họ Nguyễn, nghĩ đến Nguyễn Hạo thần, quản gia Trọng vẫn cảm thấy thành chủ kiểm tra Nguyễn Hạo thần như vậy là quá độc ác.

Đương nhiên quản gia Trọng cũng không phải lo lắng cho Nguyễn Hạo thần, người ông lo lắng là cô cả nhà họ Đường, dù sao Nguyễn Hạo thần cũng là bạn trai của cô cả nhà họ Đường, bạn trai của mình lại đi đính hôn cùng người phụ nữ khác, cô cả nhà họ Đường không sốt ruột sao?

“Còn trẻ, chịu đựng một vài bài kiểm tra là chuyện tốt.” Trương Minh Hoàng đột nhiên cười, tuy nụ cười rất nhạt, nhưng nụ cười đó thật sự xuất hiện.

Ông đột nhiên cảm thấy những thứ ông rối rắm khi nãy có hơi buồn cười, cho dù ông có quan hệ gì với cô cả nhà họ Đường hay không thì cũng không cản trở gì những việc ông đang làm bây giờ.

Quản gia Trọng thấy vẻ mặt của thành chủ nhà ông, lập tức hoảng sợ, đã bao lâu rồi ông chưa nhìn thấy thành chủ cười? Mười năm? Hai mươi năm? Suốt bao năm qua, thành chủ vẫn luôn tìm manh mối về bà chủ nhưng đều không có, thành chủ càng ngày càng ít nói, càng ngày càng yên lặng, bình thường rất hiếm khi mở miệng nói chuyện, miễn bàn đến việc cười.

Ông còn tưởng rằng mấy năm qua thành chủ đã quên mất cách để cười rồi?!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi