CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 2606

Lúc này bà cụ Nguyễn xuống xe đi tới, có phóng viên nhạy bén lập tức phát hiện ra, ông cụ Nguyễn vốn hôn mê không thể hỏi được gì, cho nên rất nhiều phóng viên vây quanh bà cụ Nguyễn.

“Mọi người đừng cản đường, đừng kéo dài thời gian bác sĩ cứu người, cứu người quan trọng.” Bà cụ Nguyễn đầy lo lắng đi về phía trước, dường như rất sốt ruột.

“Bà cụ Nguyễn, rốt cuộc tình hình của ông cụ Nguyễn thế nào? Vì sao ông cụ Nguyễn lại ngất xỉu?” Nhiệm vụ chính của phóng viên là lấy tin tức, lúc này sao có thể rời đi như thế, hơn nữa phóng viên cũng không cản đường ông cụ Nguyễn nên không kéo dài thời gian bác sĩ cứu người, bọn họ muốn lấy tin tức từ trong miệng bà cụ Nguyễn.

“Tôi không biết, hiện tại tôi hy vọng ông cụ nhà mình có thể nhanh chóng tỉnh lại.” Bà cụ Nguyễn nhíu mày lại, trên mặt đầy đau lòng.

“Bà cụ Nguyễn, ông cụ Nguyễn đổ bệnh như vậy, cậu ba Nguyễn sẽ đến sao? Mọi người có thông báo cho cậu ba Nguyễn không?” Phóng viên chắc chắn không thể nào dễ dàng từ bỏ như thế, dưới tình huống này, mỗi một phóng viên đều muốn lấy thêm tin tức.

Hiện tại ông cụ Nguyễn đổ bệnh có phải bởi vì cậu ba Nguyễn hay không có thể tạo thành đề tài, đồng thời ông cụ Nguyễn đổ bệnh nhưng cậu ba Nguyễn có đến hay không cũng là một đề tài gây hấp dẫn.

Không thể không nói câu hỏi này của phóng viên kia giống như những gì phóng viên khác muốn hỏi.

“Tôi không biết.” Bà cụ Nguyễn sửng sốt một chút, ánh mắt có chút trốn tránh: “Tôi không biết, mấy người đừng hỏi nữa.”

Bà cụ Nguyễn không chỉ trốn tránh ánh mắt mà thái độ cũng có vẻ không muốn nhắc đến.

“Bà cụ Nguyễn, không biết cậu ba Nguyễn có đến hay không? Bà có nói chuyện ông cụ đổ bệnh cho cậu ba Nguyễn không? Anh ta có biết chuyện này không?” Phóng viên tiếp tục hỏi, lúc này bà cụ Nguyễn né tránh vấn đề cũng không thể ngăn cản phóng viên đặt câu hỏi.

“Hiện tại ông nội nó vào bệnh viện, hy vọng nó có thể đến thăm.” Bà cụ Nguyễn thở dài, vẻ mặt đầy đau khổ và buồn phiền làm cho người ta chua xót trong lòng.

“Bà cụ Nguyễn, ý của bà là không nói chuyện của ông cụ Nguyễn với cậu ba Nguyễn?” Phóng viên lập tức nắm được lỗ hổng trong lòng bà cụ Nguyễn: “Vì sao bà không nói cho cậu ba Nguyễn? Lỡ cậu ba Nguyễn không nhìn thấy thì sao? Bà nói cho cậu ba Nguyễn, nói không chừng cậu ba Nguyễn có thể chạy tới, dù sao hiện tại ông cụ Nguyễn cũng ngất xỉu.”

Lời nói của phóng viên này cũng có ý khác, dù sao ông cụ Nguyễn ngất xỉu, nếu Nguyễn Hạo thần đến thì càng làm cho người ta tranh luận, đến lúc đó chỉ sợ anh bị mắng thậm tệ hơn.

“Bà cụ Nguyễn, cậu ba Nguyễn nói cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, nhưng ông cụ Nguyễn cũng là ông nội của anh ta, ông nội đổ bệnh như vậy, sao anh ta có thể không quan tâm được, hay là bà cụ Nguyễn thông báo cho cậu ba Nguyễn đi.”

“Đúng vậy, hay là bây giờ bà cụ Nguyễn gọi cho cậu ba Nguyễn nói cho cậu ba Nguyễn biết chuyện này đi.” Có một phóng viên đề nghị bà cụ Nguyễn gọi cho Nguyễn Hạo thần, phóng viên này đúng là sợ thiên hạ không loạn.

Bà cụ Nguyễn nghe phóng viên nói thì con ngươi lóe lên, bọn họ làm nhiều như vậy là vì muốn Nguyễn Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn, nếu có thể nhân cơ hội này gọi cho Nguyễn Hạo thần, có lẽ Nguyễn Hạo thần sẽ đến, chỉ cần Nguyễn Hạo thần đến đây thì có thể giải quyết chuyện lúc trước.

Nếu Nguyễn Hạo thần không đến thì đó là lỗi của Nguyễn Hạo thần, hôm nay chuyện này đã ầm ĩ như thế, đến lúc đó Nguyễn Hạo thần chắc chắn không thể giải quyết được, càng cần bọn họ giúp Nguyễn Hạo thần xử lý.

Bà cụ Nguyễn cảm thấy đây là một ý kiến hay.

Dù sao bà ta cũng không mất gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi