CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2680

“Người nào?” Cổ Vũ vẫn tin tưởng vào nhân phẩm của Đường Lăng. Cho dù lúc này anh đang cầu xin ông ta, nhưng anh không đến mức dùng chuyện này lừa ông ta. Anh biết ông ta đặc biệt nghiêm túc về chuyện này.

“Người nhà họ Đường chúng tôi.” Đường Lăng nói đến đây thì hơi hất cằm lên, trong giọng nói rõ ràng có hơi kiêu ngạo.

“Người của nhà họ Đường à?” Ánh mắt Cổ Vũ chợt sáng lên: “Gien nhà họ Đường các cậu thật sự không tệ. Năm đó tôi cũng hài lòng về cậu nhưng cậu không đồng ý. Tới tuổi của cậu bây giờ thì miễn đi. Nhà họ Đường các cậu còn mới nhận về một cô cháu gái, nghe nói là rất lợi hại, nhưng tuổi tác hình như cũng không nhỏ, không phù hợp với yêu cầu của tôi. Loại bỏ cậu và cô gái kia, bây giờ nhà họ Đường các cậu hình như không có người nối nghiệp thì phải?”

“Ai nói nhà họ Đường chúng tôi không có người nối nghiệp chứ?” Đường Lăng trầm mặt xuống: “Tôi nói cho ông biết, người tôi nói tới chính là cháu trai của tôi, năm tuổi, tư chất thông minh nhanh trí hơn người. Nếu ông nhìn thấy mà không hài lòng, sau này Đường Lăng tôi sẽ theo họ ông.”

Đường Lăng tuyệt đối tin tưởng vào hai cục cưng nhà mình. Cổ Vũ nhìn thấy, tuyệt đối sẽ thỏa mãn.

Đường Lăng biết ít nhất chẳng thể giấu được thân phận của Đường Minh Hạo bao lâu nữa. Dù sao bây giờ Nguyễn Hạo thần vì Khiết Khiết mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn. Anh muốn ở cùng với Khiết Khiết, tất nhiên sẽ phải công khai chuyện của hai đứa trẻ.

Cho nên Đường Lăng nói sớm với Cổ Vũ cũng không sao. Hơn nữa, anh tuyệt đối tin tưởng Cổ Vũ. Ông ta chắc chắn không phải là loại người lắm miệng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất kỳ bí mật nào.

“Cháu trai? Ai vậy?” Vẻ mặt Cổ Vũ rõ ràng đã nghiêm túc hơn. Nghe nói là đứa trẻ nhà họ Đường, ông ta cũng thấy có hứng thú. Gien nhà họ Đường thật sự rất tốt!

Không phục cũng không được!

Người nhà họ Đường ai cũng giỏi giang, nếu đứa nhỏ này thực sự ưu tú như Đường Lăng nói, ông ta ngược lại muốn gặp thử xem.

Thế nhưng, cháu ngoại trai của Đường Lăng này? Thân phận có hơi …

Ông ta nhất thời không thể nhìn thấu…

Đường Lăng nhìn thẳng vào Cổ Vũ: “Con của em gái tôi.”

Đường Lăng suy nghĩ một chút, sau đó nói thêm: “Của em gái tôi và Nguyễn Hạo thần.”

Cổ Vũ nghe Đường Lăng nói đứa trẻ này là con của cô cả nhà họ Đường, hai mắt sáng lên, tuy ông ta không phải người nhiều chuyện nhưng vẫn có nghe nói về những chuyện của cô cả đó, vô cùng sắc sảo, xuất sắc và ưu tú. Con của một người xuất sắc như vậy thì cũng không đến nỗi nào.

Cổ Vũ nghe thấy câu này thì đôi mắt sáng lên, Nguyễn Hạo thần, ông ta cũng biết, là một người thực sự có năng lực và vô cùng quyết đoán.

Con của cô cả nhà họ Đường và Nguyễn Hạo thần, ông ta thực sự hơi mong chờ.

Suy nghĩ của Cổ Vũ khác với người thường, nếu người khác nghe thấy lời này của Đường Lăng, nhất định sẽ rất tò mò không biết cô cả nhà họ Đường làm sao kết hôn được với Nguyễn Hạo thần? Làm sao hai người họ sẽ có con?

Nhưng Cổ Vũ chỉ nghĩ đến vấn đề gen của hai người đó.

“Con trai hay con gái?” Cổ Vũ không nhịn được hỏi thêm một câu.

“Trai hay gái tùy ông chọn.” Đường Lăng sửng sốt một lúc, sau đó trả lời lại một câu, cục cưng Minh Hạo và cục cưng Vũ Kỳ đều rất thông minh và lanh lợi.

Cổ Vũ sửng sốt, hơi kinh ngạc nhìn Đường Lăng, trai hay gái tùy ông ta chọn? Loại chuyện này ông ta có thể chọn được sao?

Đường Lăng không khỏi mím môi khi nhìn thấy bộ dạng của Cổ Vũ: “Là song sinh, à không, là đôi long phượng.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi