CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2959

Bà cụ Đường nghe câu này xong sắc mặt tái xanh vì tức giận, sao Khiết Khiết nhà bà lại không dám xuất hiện? Người làm sai rõ ràng là Trác Hiểu Lam nhà họ, Khiết Khiết rõ ràng là nạn nhân.

Bà cụ Đường không hiểu sao mẹ Trác có thể nói được câu này.

Vẻ mặt Tô Khiết không thay đổi, cô còn chẳng thèm nhìn mẹ Trác, sau khi đến cầu thang thì vừa vặn đứng trước mặt bà ta.

“Cô nói đi, cô nhốt Lam Lam nhà chúng tôi ở đâu? Rốt cuộc cô muốn làm gì Lam Lam? Các người làm vậy là phạm pháp, đây là hành vi của bọn ăn cướp.” Bây giờ đã hoàn toàn vạch mặt nên mẹ Trác cũng chẳng giả vờ khách sáo nữa. Từ sau khi biết những chuyện ngày hôm qua, ba mẹ Trác đã biết không thể giao lưu thân thiết với nhà họ Đường được nữa.

“Ai là bọn cướp? Tôi thấy ông bà mới là cướp.” Bà cụ Đường vốn đã có tính nóng nảy, bây giờ bà không nhịn được nữa, mẹ Trác thật sự quá đáng quá.

“Các người bắt Lam Lam nhà chúng tôi, không biết đã nhốt Lam Lam ở nơi nào, các người không phải cướp thì là gì?” mẹ Trác lúc này cảm thấy mình rất đúng, vậy nên nói rất lớn.

“Rõ ràng các người đang chột dạ, các người muốn hại Lam Lam, nếu các người không hổ thẹn thì thả Lam Lam ra đi, đối chất cùng Lam Lam nhà chúng tôi.” Mẹ Trác nhìn chằm chằm Tô Khiết, khí thế ép buộc cực kỳ rõ ràng.

“Bà Trác muốn gặp Trác Hiểu Lam có thể đến thẳng đồn cảnh sát.” Tô Khiết nhìn bà ta với ánh mắt rất lãnh đạm, giọng nói rất nhẹ, cô không muốn nói nhiều lời thừa thãi với loại người như bà ta, nhưng bây giờ bà ta đang làm loạn ở nhà họ Đường, làm loạn khiến ông bà cụ Đường không được yên tĩnh, cô không thể mặc kệ.

“Cái gì? Câu này của cô có ý gì?” Bà Trác vốn định chất vấn, đột nhiên nghe thấy câu này của Tô Khiết nên nhất thời không hoàn hồn kịp.

“Ý cô là bây giờ Lam Lam đang ở đồn cảnh sát?” Ba Trác phản ứng nhanh hơn, lập tức bắt được trọng điểm trong lời Tô Khiết.

“Bây giờ Lam Lam thật sự đang ở đồn cảnh sát?” Mẹ Trác cũng phản ứng lại, trên mặt là vẻ vui mừng. Lam Lam ở đồn cảnh sát vẫn tốt hơn bị Nguyễn Hạo thần nhốt, ít nhất bọn họ có thể gặp Lam Lam.

“Ông bà có thể đi được rồi.” Tô Khiết không trả lời câu hỏi của mẹ Trác, hành vi chửi bới như mụ đàn bà đanh đá vừa nãy của bà ta khiến bà cụ Đường đến giờ vẫn còn giận, Tô Khiết cũng không cần phải khách sáo với bọn họ.

Bà Trác rất bất mãn khi nghe thấy giọng điệu đuổi người của Tô Khiết: “Tại sao các người lại đưa Lam Lam đến đồn cảnh sát? Lam Lam đâu có sai, rõ ràng các người đã gài bẫy nó.”

Tô Khiết lười nói nhảm với họ, lúc này nghe bà Trác đổi trắng thay đen, lại thấy bà cụ Đường đã tức xanh mặt, ánh mắt Tô Khiết hơi trầm xuống: “Bà Trác yên tâm, vào đồn cảnh sát cùng Trác Hiểu Lam còn có tất cả bằng chứng về những việc cô ta đã làm.” Tô Khiết dừng lại một chút, đôi mắt liếc nhìn qua ba mẹ Trác, sau đó mới chậm rãi bổ sung thêm: “Sau này ông bà muốn gặp Trác Hiểu Lam có thể gặp nhau trong tù.”

Tô Khiết vốn không muốn để ý đến họ, nhưng bọn họ thật sự quá đáng quá, đương nhiên những gì cô nói lúc này cũng là sự thật. Lúc trước Nguyễn Hạo thần đã gọi cho cô, nói rằng đã đưa Trác Hiểu Lam vào đồn, cũng đã có đủ bằng chứng, nhưng chứng cứ đó đủ để cô ta ngồi tù cả đời.

“Cô nói vớ vẩn, nói lung tung, Lam Lam nhà chúng tôi không hại cô, là cô hại Lam Lam. Tôi phải kiện các người, tôi phải tìm luật sư kiện các người.” Bà Trác không chấp nhận được việc con gái mình làm sai, nhưng lại càng không chấp nhận được việc con gái mình sẽ phải ngồi tù.

Cho dù Lam Lam thật sự làm sai, với địa vị và năng lực của nhà họ Trác, bọn họ nhất định sẽ tìm cách, không thể để Lam Lam ngồi tù.

“Xin cứ tự nhiên.” Vẻ mặt Tô Khiết lãnh đạm, không có quá nhiều phản ứng, cô quá rõ năng lực của Nguyễn Hạo thần, nếu anh đã giao Trác Hiểu Lam cho cảnh sát và nói với cô Trác Hiểu Lam sẽ bị nhốt cả đời thì sẽ không có khả năng khác.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi