CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 2993

“Chỉ cởi ra thôi sao? Anh dám nói là anh không làm gì khác không?” Lâm Bối nhìn nụ cười trên mặt anh, tức giận nghiến răng ken két, giờ phút này cô thật sự muốn cắn chết anh.

Cô sẽ không tin lời nói dối rằng anh chỉ cởi ra giúp cô, nếu như anh thật sự chỉ cởi ra giúp cô, vậy chỉ cần cởi nút thắt bên ngoài, như vậy băng vải sẽ tự nhiên được nới lỏng, cũng không khó chịu nữa, nhưng anh lại cởi toàn bộ băng vải ra, hơn nữa không biết bây giờ băng vải đã bị anh để ở chỗ nào rồi, cô cũng không tìm thấy.

Đường Lăng vẫn cười, cụp mắt nhìn nơi hai tay cô đang che lại, tuy cô dùng hai tay che nhưng vẫn không thể che giấu hoàn toàn, đừng nhìn cơ thể cô nhỏ gầy, nơi nên đầy đặn vẫn rất đầy đặn, ừm, là đặc biệt đầy đặn.

“Mỗi ngày em đều quấn chặt như vậy, thế mà không ảnh hưởng đến phát triển của nó, tại sao tôi cảm thấy mới hai tháng không gặp mà nó còn lớn lên rồi.” Đường Lăng nhìn đã cảm thấy lớn hơn rồi, đương nhiên cũng không chỉ nhìn thôi, dù sao hôm qua khi anh cởi băng vải ra giúp cô, còn dùng cách khác đo thử, có vẻ như đúng là lớn hơn rồi.

Hình như cô cũng hai bốn hai lăm tuổi, đã qua thời kỳ dậy thì rồi nhỉ? Sao vẫn phát triển được?

Hơn nữa cũng mới chỉ gần hai tháng, còn phát triển rất rõ ràng?

Đây là hiện tượng bình thường sao?

Lâm Bối giật mình, sắc mặt thay đổi, đầu tiên đỏ bừng, có thể là tức giận cũng có thể là xấu hổ, sau đó thì trắng bệch, bị dọa sợ rồi, hoặc có lẽ vẫn là tức giận.

Cô tra trên mạng biết được, sau khi mang thai một số nơi trên cơ thể sẽ thay đổi, quả thật sẽ lớn lên, bản thân cô cũng không phát hiện ra, bây giờ Đường Lăng nói thế này, cô không nhịn được sợ hãi.

“Vô sỉ, hạ lưu.” Lâm Bối oán hận mắng, là thật sự tức anh, nhưng cũng là để che giấu chột dạ lúc này của mình, cô biết rõ, tuyệt đối không thể để Đường Lăng biết chuyện mình mang thai.

“Mỗi ngày em đều quấn như vậy không tốt cho cơ thể.” Đường Lăng cũng không tức giận, trái lại cảm thấy dáng vẻ mắng người của cô đặc biệt đáng yêu, khi cô mắng người, giọng điệu rất nhẹ, tốc độ cũng rất chậm, ít đi cứng rắn lạnh lẽo thường ngày, giọng nói cũng không khàn khàn giống như bình thường, nhiều hơn mấy phần mềm mại, nhiều hơn mấy phần dịu dàng.

“Ai cần anh lo.” Mặt Lâm Bối không nhịn được mà đỏ lên, trong lòng lại càng tức giận, ánh mắt hung hăng trừng anh.

Cô cũng biết như vậy không tốt cho cơ thể cô, nhưng cô cũng không còn cách nào, nếu chỗ đó của cô nhỏ một chút thì còn dễ nói, nhưng chỗ đó lại đặc biệt lớn, vì vậy mỗi ngày cô quấn đều rất tốn sức, cũng rất khó chịu.

Lâm Bối không muốn nói nhiều với anh, cô biết cô nói không lại anh, bởi vì người đàn ông này đặc biệt vô sỉ, đặc biệt không biết xấu hổ.

Cô đẩy mạnh một cái, nghĩ muốn đứng dậy.

Nhưng Đường Lăng không hề nhúc nhích, cô không thể đẩy anh ra.

“Anh tránh ra.” Lâm Bối tức đến độ muốn xé xác anh, sao người này lại vô liêm sỉ như vậy chứ.

Chẳng những Đường Lăng không đứng lên, trái lại đột nhiên lại gần, sau đó khẽ hôn một cái lên môi cô.

Động tác của Lâm Bối lập tức cứng đờ, cả người cũng hoàn toàn cứng đờ, giống như bị điểm huyệt vậy, trong lúc nhất thời không thể cử động.

Đường Lăng thấy dáng vẻ này của cô, không nhịn được muốn cười, cô gái này thật sự rất đáng yêu!!!

Hơn nữa nụ hôn vừa rồi quá ngọt, khiến anh muốn hôn thêm lần nữa, Đường Lăng nghĩ như vậy, cũng lập tức lại gần cô lần nữa.

Lần này Lâm Bối đã hoàn hồn, nhanh chóng giơ tay chặn khuôn mặt sắp đến gần của anh: “Đường Lăng, anh… anh… anh…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi