CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 647


“Tôi đặt hai phòng, một phòng cho tổng giám đốc, một phòng cho trợ lý Tô.” thư ký Lý cảm thấy lời nói này của tổng giám đốc thật là kỳ quái, hai người là tổng giám đốc và trợ lý Tô, anh ta đương nhiên phải đặt hai cái phòng rồi, chẳng lẽ là phải đặt một cái hả?



“Căn phòng còn lại là phòng số mấy?” Dường như có một nụ cười nhạt trong đôi mắt đang nheo lại của anh, anh biết là như thế này mà.


“Tổng giám đốc hỏi số phòng của trợ lý Tô hả? Tổng giám đốc muốn tìm trợ lý Tô hả?” Thư ký Lý hoàn toàn không hiểu được, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng mà vẫn nhanh chóng trả lời: “Phòng của trợ lý Tô là căn phòng ở bên trái của tổng giám đốc…”


Thư ký Lý vẫn còn chưa nói xong, khóe môi của Nguyễn Hạo Thần đã hơi cong lên nở một nụ cười, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.




Nguyễn Hạo Thần bước ra khỏi cửa phòng thì trực tiếp quẹo qua trái, chỉ là vừa mới đi được một bước, khóe môi của anh hơi câu lên, sau đó lại đi sang phòng ở bên phải.


Thư ký Lý đặt phòng chắc chắn là hai phòng kế nhau, nhưng ba căn phòng liền kề ở tầng này đều là dãy phòng tổng thống, vì vậy anh cực kỳ nghi ngờ là cô đã đổi phòng.


Không thể không nói, cậu ba Nguyễn đoán rất đúng.


Mở cửa ra, cậu ba Nguyễn đi đến cửa của một căn phòng ở bên phải dùng sức gõ, giọng nói âm trầm, mang theo nguy hiểm đủ để người khác phải sợ hãi.


Tô Khiết đang ở trong phòng uống nước, tay cầm ly nước của cô hơi nắm chặt lại, tốc độ này của anh quả thật rất nhanh, hơn nữa cô đã đổi sang phòng khác, hiển nhiên là không bị ảnh hưởng từ anh chút nào.


Nhưng mà Tô Khiết lại không lên tiếng, đương nhiên chắc chắn càng không có khả năng mở cửa ra cho anh.


Cậu ba Nguyễn đứng ở ngoài cửa, không nghe được âm thanh cũng không cảm thấy bất ngờ tí nào, cũng không nghi ngờ là Tô Khiết không có ở trong phòng. Độ cong nơi khóe môi của anh chậm rãi tăng lên, ẩn ẩn nhiều hơn mấy phần mị hoặc quỷ di.


“Em muốn tự mình mở cửa hay để tôi kêu người khác mở cửa?” Cậu ba Nguyễn lên tiếng lần nữa, giọng nói rõ ràng trầm hơn mấy phần, nhưng mà nghe ra thì lại càng thêm nguy hiểm.


Tô Khiết ở trong phòng nghe thấy giọng nói kia cũng đều cảm thấy trong lòng của mình thoáng run rẩy, nhưng mà cô vẫn không để ý đến anh.


Anh nói là anh muốn kêu người đến mở cửa?


Cô chính là muốn chờ anh kêu người mở cửa đó.


Đi kêu đi, nhanh lên, cô đang chờ đó.


Thư ký Lý sau khi nhận điện thoại thì càng thấy chuyện này không thích hợp, cho nên lại nhanh chóng thay đổi phương hướng chạy về phía khách sạn.


Thư ký Lý vừa mới xử lý xong một chút chuyện thì mới rời khỏi, cho nên cũng không có đi quá xa, rất nhanh liên chạy về. Thư ký Lý nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình bị nhốt ở ngoài cửa, khóe môi hung hăng kéo ra, đây là, đây là tình huống gì vậy?


Đó không phải là căn phòng mà anh ta đã đặt cho tổng giám đốc hay sao? Tại sao tổng giám đốc còn ở bên ngoài?


“Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lúc này mặc dù thư ký Lý cảm thấy chuyện không thích hợp, nhưng mà anh ta vẫn không biết tình huống như thế nào.


“Đi kêu người đến đây mở cửa phòng ra.” Nguyễn Hạo Thần chuyến tầm mắt nhìn anh ta một chút, lạnh giọng ra lệnh.


Phòng là do thư ký Lý đã đặt, thư ký Lý kêu người mở cửa, người của khách sạn chắc chắn sẽ mở.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi