CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

Chương 913

Có một số việc nếu như đã kết thúc, vậy cô ở chỗ này cũng không thể nào có khả năng khác.

Nhưng thái độ của Bùi Dật Duy cũng khiến cô yên tâm một chút, ít nhất cũng không cần lo lắng cho ông nội nữa, đây cũng là mục đích duy nhất khi cô đến gặp Bùi Dật Duy.

Tô Khiết trực tiếp đứng dậy, muốn rời đi, mọi chuyện đã nói xong, đương nhiên cũng không cần ở lại nữa, cô làm việc từ trước đến nay luôn rất dứt khoát.

“Khiết Khiết” Bùi Dật Duy thấy cô định rời đi như vậy thì có chút gấp gáp, anh chóng đưa tay nắm lấy cổ tay của cô.

Tô Khiết dừng bước, đôi mặt hơi đảo qua nhìn về phía cánh tay anh ta đang nắm cổ tay cô, lông mày nhẽ nhíu lại.

“Khiết Khiết, chuyện trước kia, anh không muốn giải thích quá nhiều, chúng ta bắt đầu lại từ đầu, được không?” Bùi Dật Duy hiểu rất rõ cô, nên anh ta biết, giải thích nhiều cũng không có tác dụng.

Khoảnh khắc cô không hề do dự rời đi sau khi biết chân tướng sự việc vào sáu năm trước, anh ta đã hiểu.

Nhưng anh ta cũng tin rằng trong lòng cô vẫn còn có anh ta, vì trong phương diện tình cảm, từ trước đến nay cô vẫn luôn cố chấp.

Ánh mắt Tô Khiết chậm rãi nâng lên, rơi vào trên mặt anh ta, cũng chưa từng mở miệng, chỉ là đôi mắt có chút nặng nề.

Năm đó, sau khi cô phát hiện ra sự thật, đã cho anh ta cơ hội để lựa chọn, chọn cô, hoặc là chọn báo thù.

Nhưng lúc ấy, thứ anh ta lựa chọn không phải cô, nếu đã như vậy, bây giờ nói bắt đầu lại từ đầu, không phải quá buôn cười rồi sao.

Cánh tay đang cầm cổ tay cô của Bùi Dật Duy buông lỏng ra, mặc dù cô chưa từng nói chuyện, nhưng ý từ chối lại rất rõ ràng.

Đối với cô, anh ta hiểu rất rõ!

Giờ phút này cô không nói gì nhưng lại thăng tất cả những lời từ chối.

Bây giờ anh ta cũng biết, nguyên nhân hôm nay cô đến đây chỉ có một, không phải vì Tô thị, không phải vì anh ta, thật ra là chỉ vì an nguy của ông cụ Tô.

Anh ta hoàn toàn không ngờ, cô lại tuyệt tình như vậy, so với sáu năm trước còn lại lùng và tuyệt tình hơn.

Anh ta hiểu rõ tính cách của cô, chuyện cô đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được, vậy nên, giờ phút này anh ta không thể không buông tay.

Bùi Dật Duy buông tay, Tô Khiết cũng không hề dừng lại, quay người rời đi.

Thấy cô dứt khoát rời đi, vẻ mặt Bùi Dật Duy nhiều hơn vài phần sa sút, trên đôi mắt thâm thúy hiện lên vẻ đau xót không thể nào khống chế được.

Năm đó, ngay từ đầu anh ta thật sự mang theo mục đích khác để tiếp cận cô, nhưng sau đó, càng ngày tiếp xúc càng nhiều, anh ta thật sự đã yêu cô.

Sáu năm qua, không giờ phút nào anh ta không nghĩ đến cô, thậm chí anh ta nghĩ, chỉ cần cô có thể trở về bên cạnh anh ta, anh ta có thể quên đi tất cả, giống như bây giờ, anh ta hoàn toàn có thể trực tiếp hủy đi Tô thị, nhưng anh ta không làm như vậy, chỉ là, cô hoàn toàn không cho anh ta cơ hội.

Chẳng lẽ, giữa anh ta và cô thật sự vĩnh viễn bỏ lỡ như vậy sao?

Không, tuyệt đối không thể, sáu năm trước là anh ta bỏ lỡ cô, sáu năm sau, anh ta nhất định sẽ tìm cô trở về, đoạt về.

Dù có khó hơn nữa, anh ta cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ từ bỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi