CÔ VỢ CÂM QUÁ BÁ ĐẠO

CHƯƠNG 941

Tô Khiết nghĩ tới chuyện lúc trước, Bùi Dật Duy cũng đang nhớ lại chuyện quá khứ, anh lấy từng món quà cô tặng cho anh lúc hai người đang quen nhau ra, rồi đặt hết lên bàn.

Phần lớn những món quà này đều là mấy món đồ nhỏ, không có giá trị bao nhiêu, nhưng có nhiều thứ là do cô tự tay

làm ra, được anh bảo quản rất kỹ.

Còn mấy món quà anh tặng cho cô, cô đã cất hết trong hộp rồi khóa lại từ sáu năm trước, đến giờ vẫn chưa chạm vào đó.

Tô Khiết nhìn mấy món đồ trên bàn đến ngẩn người, rôi bỗng nghe thấy giọng nói của Bùi Dật Duy: “Khiết Khiết, anh luôn thật lòng với em, có lẽ bắt đầu từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã thích em rồi.”

Tô Khiết định thần lại, nghe anh nói vậy thì mắt cô hơi cay cay.

Nếu là sáu năm trước, anh nói với cô những lời này, cô sẽ mặc kệ mọi khó khăn mà ở bên anh, cho dù ông cụ phản đối thế nào, cũng không thể chia cắt bọn họ được.

Lúc đó, chỉ cần anh nói với cô, anh thật lòng yêu cô, cho dù cô biết anh sẽ tiếp tục đối phó Tô thị, cô cũng sẽ ở bên anh.

Nhưng anh không hề nói, tối hôm đó, cô tới tìm anh, thì nghe thấy cuộc nói chuyện giữa anh và chị cả của anh, rồi cô biết được mục đích anh tiếp cận cô, là vì cô là cô cả nhà họ Tô, anh muốn đối phó nhà họ Tô để báo thù cho nhà mình. Anh muốn lợi dụng cô để báo thù!

Lúc đó, cô đã xông vào phòng để chất vấn anh, nhưng anh không hề nói một câu.

Hôm sau, cô vẫn không nhịn được nhắn tin cho anh, cô hỏi anh, anh có thật lòng thích cô không, cô nghĩ, chỉ cần anh thật lòng thích cô, cô sẽ mặc kệ tất cả vì anh.

Nhưng lúc đó, anh không hề trả lời câu hỏi của cô.

Rồi cô gọi cho anh mấy cuộc, cuối cùng anh cũng nghe máy, nhưng anh chỉ nói một câu – “Em hãy quên anh đi”.

Quên anh đi, câu nói này qua loa hời hợt đến nhường nào.

Có lẽ, đối với anh chuyện này cũng qua loa hời hợt như vậy.

Mấy ngày sau, anh không đến trường cô dạy nữa, cũng không tới tìm cô, hay liên lạc lại với cô.

Sau đó, ông cụ quyết định ép cô cưới Dụ Vỹ Luân, tin tức cô đính hôn bắt đầu lan truyền ra bên ngoài, nếu ông cụ đã biết chân tướng chuyện năm đó, chắc chắn sẽ truyền tin tức cô đính hôn đến tai Bùi Dật Duy.

Nhưng từ ngày lan truyền tin tức cô đính hôn ra bên ngoài đến nửa năm sau, anh không hề xuất hiện, cũng không làm bất cứ điều gì.

Lúc đó, anh không hề giải thích với cô một câu.

Hồi đó, tình yêu của cô trong sáng, chân thành, sâu đậm như vậy, nên cô không thể chấp nhận chuyện anh chỉ lợi dụng cô, chứ chưa từng thật lòng với cô.

Cô nghĩ, không phải cô không hiểu tình yêu, mà là vì lần đầu tiên yêu đã chịu tổn thương, cộng thêm vết thương quá sâu, nên từ đó, cô quyết định đóng cửa trái tim mình, để thứ được gọi là tình yêu không thể bước vào trái tim cô nữa.

Sau khi có hai bé con, tim cô càng đóng chặt hơn.

Tim cô đã đóng cửa sáu năm nay rồi, nên mấy tình yêu khác không thể bước vào được, kể cả lời tỏ tình của Bùi Dật Duy vào hôm nay.

“Khiết Khiết, chúng ta làm lại từ đầu được không?” Bùi Dật Duy bỗng đi tới trước mặt cô, rồi nắm lấy cổ tay cô.

Tô Khiết thu hồi tầm mắt đang nhìn phía bàn sang nhìn anh, chậm rãi lắc đầu.

Sáu năm trước, anh không hề giải thích với cô một câu, giờ anh đối phó với nhà họ Tô xong rồi, lại nói làm lại từ đầu với cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi