CÔ VỢ CƯNG SỦNG CỦA HẮC ĐẾ



“! ”
Giang Ninh Phiến muốn dùng gối bịt anh chết ngạt.

Kéo cô lại rút ngắn khoảng cách, Hạng Chí Viễn xoay người nằm ở trên người cô, cúi đầu xuống lấp kín môi cô, triền miên nhiều lần.

“Ừm…”
Giang Ninh Phiến bị chơi đùa đến mệt mỏi, vừa định từ chối lại nhìn thấy trong mắt Hạng Chí Viễn nồng đậm dục vọng.

Lúc này cô nói “Không” sẽ chỉ càng kích thích dục vọng chinh phục biến thái sâu hơn.

Giang Ninh Phiến dứt khoát từ bỏ chống cự…
Một trận chà đạp qua đi, Hạng Chí Viễn lập tức chìm vào cơ thể mềm mại của cô, giống như ma quỷ mà dây dưa với cô.

“! ”
Cảm giác bị sỉ nhục lại như che trời lấp đất kéo tới chỗ cô một lần nữa, gần như nuốt sống cô, để cho cô hận không thể cùng đồng quy vu tận với anh.

Bên tai dường như lại vang lên tiếng nước của vòi tắm sen…
Tiếng nước ào ào như lăng trì mỗi tấc da thịt của cô.


Viền mắt cô đỏ lên nhưng lại không có nước mắt.

Căm hận một người là có thể căm hận đến mức muốn dâng hiến mình cho ma quỷ…
Sau khi ân ái, cơ thể Giang Ninh Phiến mệt mỏi không còn chút sức lực nào, giữa hai chân đau đớn như muốn chết, cô ngã vào trong lồng ngực Hạng Chí Viễn mà muốn động cũng không động được.

“Đi nấu cháo cho tôi!”
Hạng Chí Viễn đột ngột đẩy cô ra khỏi ổ chăn, không chút thương tiếc.

“Hả?”
Giang Ninh Phiến hoàn nghi mình nghe nhầm, anh lăn cô qua lại thành ra như vậy, sau đó bảo cô đi nấu cháo?
Tư duy của người đàn ông này có thể bình thường một lần được không vậy?
“Cô không biết?” Hạng Chí Viễn lười nhác nhìn cô: “Đi vào nhà bếp học!”
“Tôi không nhúc nhích được!” Giang Ninh Phiến miễn cưỡng cầm quần áo lên mặc vào.

“Bảo cô đi thì đi đi!”
Hạng Chí Viễn giơ chân ra trực tiếp đạp Giang Ninh Phiến xuống giường, lạnh giọng phân phó: “Nhớ bỏ tôm vào.


“! ”
Giang Ninh Phiến bị đạp ngã nhào trên mặt đất, cô đau đến mức suýt kêu lên, vừa quay đầu đã thấy Hạng Chí Viễn kéo chăn qua, dáng vẻ chuẩn bị ngủ tiếp.

Giang Ninh Phiến gần như phát điên.

Tại sao lại có người đàn ông cố tình gây sự như vậy chứ?
“Còn không đi?” Hạng Chí Viễn lạnh nhạt mở mắt ra, lạnh lùng nhìn cô: “Cô cho rằng làm người phụ nữ của Hạng Chí Viễn tôi dễ dàng như vậy sao?”
“! ”
Là cô muốn làm sao?
Là anh buộc cô làm đó.

“Còn ngây người ra đấy à, muốn tôi xách cô đi sao?” Hạng Chí Viễn hơi nhíu mày, cực kỳ tức giận.


Vừa rồi người phụ nữ này còn nói phải làm một người phụ nữ nghe lời.

Đảo mắt cái đã thay đổi rồi.

“Tôi… Đi!”
Cuối cùng Giang Ninh Phiến cũng gằn hai chữ ra từ giữa hai hàm răng, cô nhịn đau, bước từng bước ra ngoài.

Chưa từng thấy người đàn ông nào không biết xấu hổ như vậy!
Đã lên giường với cô còn muốn cô đi nấu cháo cho anh! Cái nhà này không có nữ giúp việc sao?
Còn nói cái gì mà cậu Hạng rất chiều người mình yêu, loại phương pháp “cưng chiều” này thật khiến cho cô mở mang tầm mắt.


Cho anh đói chết!
Giang Ninh Phiến tìm cớ rồi ngâm mình trong bồn tắm, loại bỏ toàn bộ hơi thở của Hạng Chí Viễn, đợi thân thể không còn đau đớn mới chậm rãi hỏi đường đi đến nhà bếp.

“Cô Giang.


Tình Tình nhô ra từ một bên, rập khuôn bước theo sát cô, sau đó sửa lại xưng hô thể hiện sự tôn kính.

Giang Ninh Phiến đi vào nhà bếp xa hoa, không để ý đến cô ta.

“Cô Giang, cậu Hạng cũng bắt cô đi nấu cháo sao?” Tình Tình hỏi.


“Làm sao, làm người phụ nữ của anh ta còn phải vào được nhà bếp à?” Giang Ninh Phiến mỉa mai hỏi.

Nghe vậy, Tình Tình vội vàng làm sáng tỏ thay chủ nhân mình: “Không phải, không phải, chỉ là trong lúc quan hệ qua lại, cậu Hạng sẽ đều để cho phụ nữ… Bạn gái nấu cháo.


A.

Quan hệ của cô và Hạng Chí Viễn còn có thể dùng danh xưng bạn bè trai gái sao? Thật sự khiến cô buồn nôn!
“Vậy cậu Hạng ngựa giống ngày nào cũng húp cháo à?”
Giang Ninh Phiến lạnh lùng chế giễu nói, cắn răng nói ra bốn chữ “cậu Hạng ngựa giống” rồi duỗi tay bóc vỏ tôm.

“Cậu Hạng không phải ngựa giống, ở trong một khoảng thời gian, anh ấy chỉ yêu thích một cô gái.

” Tình Tình lập tức làm sáng tỏ.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi