CÔ VỢ ĐÁNG GỜM CỦA LĂNG THIẾU

Chương 284

Hôm sau thức dậy, cô ấy mang theo hai quầng thâm như gấu trúc đi đến Cố gia.

Mắt Nam Tầm sưng đỏ, sắc mặt tái nhợt, quầng thâm dưới mặt còn đậm hơn cô ấy, xem ra cả đêm cũng chưa ngủ.

Khi Thịnh Hoàn Hoàn tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau.

Lúc này, bên cạnh cô không có ai cả, trong phòng chỉ có một mình cô nằm trên giường bệnh.

Cô ở bệnh viện sao?

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn nhìn cây kim trên mu bàn tay, nhịn không được ho khan vài tiếng, vừa ho toàn thân đều đau.

“Có ai không?” Thịnh Hoàn Hoàn khàn khàn hô lên.

Ngoài cửa không ai đáp lại, cô ấn chuông gọi, một lát sau có một y tá tiến vào: “Tỉnh rồi sao, tối hôm qua cô phát sốt, hiện tại tình huống còn chưa ổn định.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn y tá và hỏi: “Chỉ có một mình tôi ở bệnh viện sao?”

Y tá gật đầu: “Đúng vậy, tối hôm qua cô giảm sốt xong thì người đưa cô tới bệnh viện cũng rời đi, cô gọi điện thoại hỏi thử đi! Người nhà của cô cũng thật là, sao lại để một mình cô ở lại bệnh viện.”

Thịnh Hoàn Hoàn mím chặt môi, kéo kéo cái chăn trên người, yên lặng nằm xuống: “Không cần, một mình tôi cũng được.”

“Vậy cô để ý đấy, dịch truyền sắp hết nhớ nhấn chuông.”

Y tá dặn dò xong lại đi ra ngoài làm việc.

Y tá đi rồi, trong phòng bệnh lại khôi phục yên tĩnh, Thịnh Hoàn Hoàn bất giác nắm chặt cái chăn trên người, cảm thấy cả người thật lạnh.

Từ khi sinh ra đến nay, người nhà luôn coi cô như châu như ngọc, nâng trong lòng tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, cộng tất cả tủi nhục nửa đời trước phải chịu lại cũng không nhiều bằng trong khoảng thời gian này.

Tối hôm qua Lăng Tiêu bảo vệ cô trước mặt nhiều người như thế làm cô rất cảm động, trong một chớp mắt, cô cảm thấy hắn vẫn để ý cô.

Nhưng đảo mắt hắn lại ném một mình cô ở bệnh viện.

Cô thật sự nhìn không thấu người đàn ông này!

Có lẽ hắn không phải đang bảo vệ cô, mà đang giữ gìn tôn nghiêm của mình thôi, dù sao mọi người đều biết hiện tại cô là vợ hắn, là mẹ kế của con hắn.

Thịnh Hoàn Hoàn luôn rất ít sinh bệnh, chưa từng có kinh nghiệm một mình nằm viện, không biết có phải gần đây chịu quá nhiều tủi nhục không mà lúc nhìn chằm chằm dịch truyền rơi xuống từng giọt từng giọt, cô đột nhiên rất muốn khóc.

Mãi đến khi một tiếng chuông làm cô bừng tỉnh.

Là Thịnh phu nhân gọi tới, tối hôm qua bà ngủ sớm, buổi sáng hôm nay thức dậy mới biết chuyện xảy ra tối qua.

Có lẽ Thịnh phu nhân đang rất tức giận, nói chuyện hơi vội: “Hoàn Hoàn con dậy rồi sao, tối hôm qua trên tiệc mừng thọ đã xảy ra chuyện gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn nuốt tủi thân vào trong bụng, miễn cưỡng nhếch khóe miệng lên: “Mẹ, sao mẹ biết chuyện tối hôm qua?”

“Có người quay lại video, đã lan truyền khắp nơi rồi, con mau kể cho mẹ nghe là như thế nào.”

“Kỳ thật cũng không có gì, chỉ có mấy người phụ nữ cố ý đến kiếm chuyện…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi