CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

“Cái đó, hôm nay mẹ tôi gọi điện thoại cho tôi, nói chúng đã quen nhau một khoảng thời gian rồi, cho nên muốn anh đến gặp mặt ba tôi”

Sau khi Giang Tiểu Bạch nói xong, lập tức quan sát vẻ mặt và ánh mắt của Tiêu Túc, thấy cậu ta không trả lời, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại: “Tại sao anh không nói gì, chẳng nhế anh không muốn gặp sao?”

Nghe vậy, Tiêu Túc lấy lại tinh thân, mấp máy môi mỏng.

“Không phải, ngày mai mấy giờ?”

“Nếu như anh đồng ý, tôi sẽ gọi điện cho mẹ để hỏi”

“Ừm, hỏi xong thì nói cho anh”

Giang Tiểu Bạch không hề rời đi, ngược lại nhìn chằm chằm vào mặt cậu ta: “Bây giờ mà gặp mặt, anh không cảm thấy hơi gấp gáp chứ?”

Dù sao quãng thời gian hai người quen nhau cũng không dài, hơn nữa nếu không phải bởi vì đêm hôm đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ sợ hai người bọn họ sẽ không ở bên nhau.

Tiêu Túc cảm thấy đây là một đề tài gây mất mạng, trên thực tế cậu ta cảm thấy lúc này gặp mặt đương nhiên không nhanh, nhưng mà cậu ta không thể tùy tiện trả lời, bằng không đến lúc đó Giang Tiểu Bạch sẽ không biết còn oán giận cậu ta như thế nào nữa.

Cho nên cậu ta suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Mặc kệ nhanh hay chậm, dù sao anh cũng tùy em”

Câu trả lời của cậu ta khiến Giang Tiểu Bạch rất là kinh ngạc, người này bị oán giận nhiều quá cho nên sinh bóng ma hay sao? Lúc nói chuyện tiến lui rất có độ, không lọt một giọt nước.

Vừa nghĩ tới cậu ta phải vận dụng tư duy suy nghĩ bảy bảy bốn chín lần trước khi trả lời, Giang Tiểu Bạch không khỏi buồn cười, khóe môi cũng không nhịn được cong lên.

“Tùy ý tôi? Đó là từ quyết định của tôi?”

“Có lúc nào thì không phải từ em quyết định sao?”

Giang Tiểu Bạch nhìn cậu ta một hòi lâu, đột nhiên nói: “Được, vậy ngày mai trước khi đi gặp ba mẹ tôi, chúng ta sẽ đi mau một ít quà rồi cùng anh đi gặp người trong lòng của anh”

Khi nghe thấy ba chữ “người trong lòng, Tiêu Túc rõ ràng có chút khựng lại, đại khái là do không ngờ Giang Tiểu Bạch sẽ nói như vậy, cũng chưa phản ứng được người trong lòng mà cô ấy nói là ai.

Thế là cậu ta vô thức hỏi: “Người trong lòng? Em nói là…”

Nói được một nửa, Tiêu Túc đột nhiên dừng lại, bởi vì cậu ta đã phản ứng được người Giang Tiểu Bạch nói là al.

“Sao thế, chẳng lẽ người trong anh là ai anh cũng quên luôn rồi? Không cần tôi nhắc nhở anh đó chứ?”

Tiêu Túc nhếch môi mỏng, sắc mặt u ám nhìn cô gái ở trước mặt, rõ ràng đang kéo tay cậu ta, rõ ràng đôi mắt đáng yêu động lòng người, rõ ràng đêm hôm qua hai người còn ngọt ngào thân mật.



Thế nhưng mà lúc này cô ấy có thể vui cười nói ra chuyện này, nói ra mấy thứ như người trong lòng này, hơn nữa còn nói vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt, giống như không hề để ý chút nào.

Không thể giải thích được, điều này khiến trái tim Tiêu Túc như có cái gì tích tụ, môi mỏng của cậu ta mím thành một đường, không trả lời Giang Tiểu Bạch.

“Nói một câu cũng không được sao?” Giang Tiểu Bạch buông tay cậu ta ra, cảm thán lên tiếng: “Ngày hôm đó tôi thấy anh khẩn trương như vậy, bảo anh đi mà anh không đi.”

“Chuyện này không thể bỏ qua sao?” Tiêu Túc ngắt lời cô.

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch nhìn cậu ta, cong môi nói: “Tôi không nói là không thể bỏ qua, tôi đã sớm bỏ qua chuyện này rồi”

“Nếu đã bỏ qua thì tại sao còn nhắc lại?”

“Hiện tại tôi nhắc lại không phải là vì muốn gây sự với anh, chỉ là tôi nhận ra tâm trạng của anh, cho nên mới muốn giúp anh một chút. Gần đây không phải ngày nào anh cũng đi làm sao? Nhất định là không có cơ hội đến thăm người ta nhỉ? Hơn nữa người ta cũng là người đã kết hôn, anh một mình đến thăm cũng không tiện, cho nên bạn gái của anh nổi lòng tốt, mua quà cùng anh đi thăm. Chỉ cần nhìn một chút, biết đối phương không có việc gì là anh có thể yên tâm, đúng không?”

Nói xong, Giang Tiểu Bạch còn dùng khuỷu đẩy nhẹ Tiêu Túc một cái: “Có phải bạn gái của anh rất hào phóng không?”

Chỗ khuỷu tay cô đụng đúng vào vị trí tim của Tiêu Túc, cậu ta bị đẩy hơi lùi về phía sau nửa bước, trong lòng bất đắc dĩ cười khổ.

Giống như là rất hào phóng, nhưng mà cậu ta lại không hy vọng cô hào phóng như vậy.

Cậu ta đã biết Tiểu Nhan không sao, cho nên cậu ta thực sự không nghĩ đến việc đi thăm cô ấy, nhưng cậu ta không ngờ là Giang Tiểu Bạch lại nghĩ đến.

Sau khi Giang Tiểu Bạch xác nhận xong thì gọi điện thoại cho Đỗ Tiêu Vũ nói là chiều ngày mai sẽ trở về.

Buổi sáng dự định đến thăm Tiểu Nhan, nhưng trước khi đến thăm, Giang Tiểu Bạch hy vọng có thể gọi điện trước cho cô ấy, cho nên Giang Tiểu Bạch quấn lấy Tiêu Túc muốn số điện thoại của đối phương.

Tiêu Túc có số điện thoại của Tiểu Nhan, nhưng lúc đối mặt với yêu cầu của Giang Tiểu Bạch, đột nhiên Tiêu Túc lại không muốn cho.

“Cô ấy đã có người chăm sóc, thật ra chúng ta không cần phải đến xem”

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch không nhịn được liếc mắt nhìn cậu ta một cái: “Anh nói cái gì đó? Tất cả đã sắp xếp xong rồi, anh yên tâm, lần trước tôi sợ anh xảy ra chuyện cho nên mới tức giận, lần này là tôi đề nghị dẫn anh đi thăm cho nên tôi sẽ không tức giận A,u,m đâu.

Cô cho là cậu ta sợ cô ăn dấm, thật ra trong lòng Tiêu Túc không phải là ý nghĩ này.

Nhưng thật ra là ý nghĩ gì thì cậu ta cũng không rõ ràng, chính là cảm thấy không muốn cô cùng mình đi thăm người ta.

Nghĩ tới đây, Tiêu Túc nhếch môi mỏng giữ yên lặng, không nói số điện thoại của Tiểu Nhan cho cô.

“Cho tôi số di động đi, nhanh lên „ nào…

Giang Tiểu Bạch đẩy cậu ta một cái, Tiêu Túc vẫn không có phản ứng.



Giang Tiểu Bạch có chút bốc hỏa.

“Làm sao anh lại lằng nhà lằng nhằng như thế, lúc trước anh vọt vào trong biển lửa cứu người ta thì đâu có lằng nhằng như thế?”

Cho dù Giang Tiểu Bạch nói như thế nào thì Tiêu Túc cũng không cho cô số điện thoại.

Giang Tiểu Bạch tức đến nỗi chửi cậu ta luôn: “Tiêu Túc, anh có phải là đàn ông không vậy! Tôi đã nói là, tôi….

Á”

Cô vẫn chưa kịp nói xong thì Tiêu Túc vẫn luôn giữ im lặng lại đột nhiên ngẩng đầu lên, đưa tay giữ lấy vai cô, trực tiếp ấn cô ngồi lên ghế sofa, cô trừng mắt nhìn Tiêu Túc không thể tin được.

“Anh có phải là đàn ông hay không, không phải tối hôm qua em đã được kiểm nghiệm rõ ràng rồi sao?”

Giang Tiểu Bạch giật giật khóe môi: “Tôi không phải chỉ cái này, tôi nói „ là…

Nhưng mà một giây sau, cơ thể cô đã trực tiếp bị bay lên không trung, trực tiếp bị Tiêu Túc bé lên đi vê phía phòng ngủ.

“Anh làm cái gì đó? Này! Thả tôi xuống, tôi và anh còn phải nói chuyện chính sự nữa đấy! Anh đùa cái gì thế tên khốn nạn này!”

Vẻ mặt Tiêu Túc bình tĩnh: “Chứng minh cho cô thấy, đây mới là chính sự”

Địu!

Giang Tiểu Bạch thực sự muốn chửi ầm lên, lúc này bầu không khí không có bầu không khí, hơn nữa còn đang nói chuyện tâm trạng của cậu ta, bây giờ cậu ta đột nhiên muốn tự mình lái xe, coi là cô không biết tức giận sao?

“Tôi cảnh cáo anh đó Tiêu Túc, tốt nhất là anh nên buông tôi ra trước khi tôi nổi giận, nếu không tôi sẽ thực sự bốc lửa đó!”

“Rầm!”

Cửa phòng ngủ bị đá bay ra ngoài, sau đó lại bị một cước đá sập lại, trước đây Giang Tiểu Bạch không hề biết Tiêu Túc lại bạo lực như vậy, cảnh tượng trước mặt quay cuồng một trận, cô bị ném lên giường lớn, ngay sau đó có một bóng người phủ xuống trước mặt cô.

“Định mệnh!”

Giang Tiểu Bạch tức giận, một bên đẩy cậu ta, một bên đá cậu ta.

Kết quả là đá thì không đá được, ngược lại cổ tay còn bị người ta nắm chặt.

Giang Tiểu Bạch phát hiện, đối với loại chuyện như thế này, đàn ông luôn có một loại bản năng chinh phục mạnh mẽ, ví dụ như là Tiêu Túc, bình thường cậu ta rất là nhút nhát, nhưng ở thời điểm này cũng trở nên mạnh mẽ như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi