CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Nghe vây, thây bói nhìn Lương Nha Hoà một cái, rồi đem hai lá số tử vi qua.

“Hai quý bà đây xác nhận lại lần nữa xem hai khung giờ này có đúng không.’ Lương Nha Hoà và Đỗ Tiêu Vũ nhận lấy canh giờ bát tự, mỗi người xác nhận canh giờ của con mình, sau khi xác nhận là đúng, hai người liên yên lặng không nói.

“Thầy bói, đây quả thực là ngày sinh tháng đẻ của hai đứa con chúng tôi, nhưng tôi nghĩ hai đứa trẻ quan hệ rất tốt, sao lại… sinh ly tử biệt?”

Lương Nha Hào thực sự không hài lòng với kết quả này, bà rất thích Tiểu Bạch, còn đặc biệt muốn Tiểu Bạch làm con dâu của bà, nếu biết cái này coi không ra được con dâu, thì bà đã không tới coi.

Đôi mắt thây bói đục ngầu mà nặng tru, liếc nhìn hai người bọn họ rồi khẽ thở dài: “Nếu thời gian chính xác thì đây chính là kết quả tôi đã coi, không cần phải hỏi nữa”

Người trợ lý bắt đầu thu tiền, hai người chỉ có thể đưa tiền, sau đó cầm hai lá số tử vi rời đi.

Lúc đi ra, cuối cùng Đỗ Tiêu Vũ cũng biết tại sao lúc đó lại có linh cảm không rõ, nhưng bà ấy không ngờ giác quan thứ sáu của mình lại chính xác đến vậy.

Hai người lặng lẽ đi trong con hẻm sâu, Lương Nha Hoà đột nhiên quay đầu lại, nghiêm mặt nói với Đỗ Tiêu Vũ.

“Bà thông gia, vừa rồi cái thầy bói kia nói hẳn là không chính xác, chúng †a đừng tin!”

Nghe vậy, Đỗ Tiêu Vũ tuy rằng trong lòng nặng nề, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo bà ất để an ủi chính mình: “Đúng vậy, tôi không nghĩ nó là đúng, thực ra chúng ta không nên mê tín như vậy, bây giờ là thời đại nào rồi mà chúng ta vẫn còn coi cái này. “

“Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng nghĩ chúng ta mê tín quá. Bà con của tôi đám cưới cũng không xem bát tự mà bây giờ còn sống tốt quá kìa. “



Đỗ Tiêu Vũ cũng phụ hoạ nói: “Đúng vậy, quan trọng nhất là bọn trẻ thích. “

Hai người không ngừng nói lời an ủi lẫn nhau, ngoài mặt như là không có gì, nhưng câu nói của thầy bói không phải là sinh ly thì cũng là tử biệt’ kia luôn đè nặng như một tảng đá trong lòng bọn họ không thể nào dứt ra được.

Hai người bước ra khỏi con hẻm sâu và trở lại con phố nhộn nhịp.

Hai người song song đi về phía trước, rồi đột ngột cùng dừng lại và rồi liếc nhìn nhau.

Lương Nha Hoà có chút chột da nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta có nên đổi chỗ khác xem lại không?”

Đỗ Tiêu Vũ thở dài, không ngờ rằng bà ấy và bản thân lại nghĩ giống nhau, vì vậy liền gật đầu đồng ý: “Được rồi, tôi cũng nghĩ là chúng ta nên đi coi chỗ khác, thầy bói vừa nãy không chừng là coi không chính xác. ˆ “Ừ, nhất định ông ta học nghề không thông, chúng ta nên đổi chỗ khác.

Thế là hai người lại tìm một chỗ để xem bói, và kết quả vẫn không tốt như kết quả trước, Lương Nha Hoà lần thứ hai nhìn thấy kết quả không tốt này, sắc mặt khó coi đến mức muốn đánh người.

Hai người trở lại con phố náo nhiệt một lần nữa, lúc này đã gần trưa.

“Cũng không còn sớm nữa, hay chúng ta đi ăn gì đi?”

“Được đó.”

Hai người đến một quán ăn gần đó, chuẩn bị ngồi xuống ăn một miếng gì đó, lúc người phục vụ đến hỏi họ ăn gì, không bên nào có thể thốt ra được, và cuối cùng bọn họ chỉ nói: “Tuỳ tiện lên món”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi