CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Chương 1641:

 

Thật ra Mạnh Khả Phi không đến thư viện, cô giả vờ đi ra ngoài lượn một vòng, chờ một lúc lâu sau mới quay trở về, khi xác định thời gian không sai biệt lắm, Mạnh Khả Phi mới lên lầu, ai ngờ cô vừa mới đi đến cửa, đã nghe thấy tiếng Đường Viên Viên từ bên trong truyền đến.

 

Giọng nói rất cao, khiến Mạnh Khả Phi cũng hoảng sợ.

 

Không ổn rồi, chẳng lẽ lại đang cãi nhau?

 

Mạnh Khả Phi vô thức giơ tay lên muốn đẩy cửa ra đi vào.

 

trong phòng, nhưng mà nghĩ đến chuyện gì đó, rất nhanh cô đã dừng tay lại, chỉ đứng ở nơi đó không hề động đậy, yên lặng nghe động tĩnh bên trong.

 

“Chúng tôi giấu giếm cái gì?” Trương Hiểu Lộ nhìn Đường Viên Viên bật cười hỏi: “Chúng tôi giấu giếm chuyện gì hả?

 

Cậu nói rõ một chút đi.”

 

“Vốn dĩ tôi không muốn nói ra chuyện này đâu, nhưng các cậu đã ép tôi phải nói, vậy thì được thôi.” Đường Viên Viên chỉ tay vào cửa nói: “Trước đó tôi đã về phòng một chuyến, có.

 

điều không vào nhà, hai người biết là tại sao không?”

 

Nghe thấy Đường Viên Viên nói thế, mặt Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn đều biến sắc, bọn họ đã nghĩ ra điều gì đó, nhưng cả hai đều không nói gì, vẫn còn muốn níu kéo chút hy vọng cuối cùng.

 

Đường Viên Viên cười nhạt một tiếng.

 

“Những lời các cậu nói, tôi nghe thấy cả rồi, luôn miệng nói rất mong tôi sẽ đến tham dự sinh nhật gì gì đó, thật ra người các cậu muốn đến không phải tôi, mà là anh trai tôi, có đúng không?”

 

Viên Nguyệt Hàn: “Viên Viên, cậu…”

 

“Không cần phủ nhận, điều này là do chính tai tôi nghe được, nghe rõ ràng rành mạch, là tiếng nói của hai người.

 

Đường Viên Viên hít sâu một hơi, dường như tâm trạng đã bình tĩnh lại.

 

“Nếu như các cậu chán ghét tôi, tôi cũng không tức giận, dù sao tôi cũng không phải tiền đâu phải ai cũng thích. Nhưng mà nếu các cậu đã ghét tôi như thế, thì không nên lợi dụng tôi, không nên nói với tôi mấy lời dễ nghe kia, hết giờ học tôi sẽ đi tặng quà giúp hai người, tuy rằng tôi không thích giúp hai cậu tặng quà cho anh trai mình, nhưng mà đã là bạn cùng phòng, các cậu muốn tôi sẽ giúp”

 

Nói xong câu cuối, Đường Viên Viên rủ mắt xuống: “Tôi cho rằng, các cậu thật sự coi tôi là bạn”

 

Không ngờ, hai người chỉ muốn lợi dụng cô mà thôi.

 

Đột nhiên Đường Viên Viên cảm thấy, thế giới người lớn đúng là phức tạp, cô rất muốn quay lại thời cấp một cấp hai kia, khi ấy cô luôn vui vẻ, bạn nè bên cạnh cũng không ai nói cô béo, không ai chê cô xấu, không ai lợi dụng cô cả.

 

“Đây là chuyện mà cậu nói là giấu giấu diếm diếm?” Đối với cách diễn đạt của Đường Viên Viên, Trương Hiểu Lộ rất khinh thường, cô ta bước đến bóp cằm Đường Viên Viên kéo mặt cô lên: “Tôi nói này Đường Viên Viên, có phải cậu đã hiểu lầm chuyện gì đó rồi không? Chúng tôi không nói trước mặt cậu, là vì không muốn cậu cảm thấy khó chịu, biết quan tâm đến tâm trạng của cậu như vậy, mà cậu vẫn cảm thấy chúng tôi đây không nói thật lòng mình, nếu như không phải nể mặt anh trai cậu, cậu cảm thấy chúng tôi sẽ để ý đến tâm trạng của cậu không?”

 

Nghe thấy cô ta nói như thế, Đường Viên Viên không tin nổi trợn tròn mắt.

 

Cô không ngờ đối phương lại có thể nói chuyện vô sỉ một cách lưu loát như vậy.

 

Nói xong Trương Hiểu Lộ còn vỗ vỗ vào mặt Đường Viên Viên.

 

“Nếu cậu đã nghe thấy hết rồi, vậy thì cũng tốt, sau này chúng tôi cũng không cần để ý đến tâm trạng của cậu nữa, buổi tiệc sinh nhật hôm đó, cậu bắt buộc phải đến, không muốn đến cũng phải đến”

 

Đường Viên Viên tức giận nói: u dựa vào đâu mà nói như vậy? Cậu không có tư cách yêu cầu tôi, tôi sẽ không đi đâu”

 

“Mạnh Khả Phi có biết không?” Trương Hiểu Lộ mỉm cười, ánh mắt khinh người: “Mẹ của cô ta đang làm trong xưởng dệt của cậu tôi, nếu như cậu không đi, cậu biết hậu quả rồi đấy”

 

Đường Viên Viên không ngờ cô ta lại dùng Mạnh Khả Phi để uy hiếp mình: “Sao hai người có thể như vậy? Chuyện này thì liên quan gì đến Phi Phi? Tại sao hai người phải nhắm vào cô ấy?”

 

“Ai bảo cậu là cô chủ nhà họ Đường chứ? Chúng tôi không động vào cậu được, chỉ có thể động vào người khác thôi, nói thật ra chuyện động vào những người khác này, chúng tôi cũng không rảnh tay đâu” Trương Hiểu Lộ cười vô cùng tùy tiện: “Cho nên, tự cậu nên biết phải làm thế nào rồi chứ, bữa tiệc sinh nhật hôm đó cậu có đến hay không? Có giúp chúng tôi gọi anh trai cậu đến không?”

 

Mạnh Khả Phi đứng ở ngoài cửa, khi nghe thấy những lời ấy, cô tức giận căn môi, rất muốn đẩy cửa bước vào, không ngờ hai người này lại dùng cô để uy hiếp Viên Viên.

 

Nhưng cô cũng muốn biết, Viên Viên sẽ đồng ý hay không?

 

Mạnh Khả Phi nín thở chờ đợi câu trả lời.

 

“Tôi sẽ không đồng ý” Đường Viên Viên cắn môi, vẫn kiên quyết giữ vững thái độ của mình.

 

Nghe thấy thế, trái tim Mạnh Khả Phi nguội lạnh quá nửa.

 

Bàn tay đang đặt trên cửa cũng từ từ hạ xuống, Mạnh Khả Phi cúi đầu, nửa mặt bị che giấu trong bóng đêm.

 

Hóa ra, đây chính là chị em tốt, nghe nói mẹ cô có thể sẽ bị đuổi việc, cô ấy cũng không thèm để ý.

 

Đúng vậy, người ta đường đường là cô chủ nhà họ Đường, sao có thể hiểu được cuộc sống nghèo khó của người bình thường, mất việc thôi mà, đối với cô ấy mà nói cũng chẳng là gì hết.

 

‘Vốn dĩ Mạnh Khả Phi còn áy náy vì lần trước đã lỡ nói ra Viên Viên và Uất Trì Diệc Thù không phải là anh em ruột, hiện giờ xem ra, cô cũng không cần phải áy náy nữa.

 

Nghĩ đến đây, Mạnh Khả Phi quay người lại lần nữa rời khỏi chỗ này.

 

Trong ký túc xá, Trương Hiểu Lộ lại nở nụ cười chế giễu: “Người nhà của bạn tốt sắp bị đuổi việc mà cậu vẫn thờ ơ như: vậy, hai người có đúng là chị em tốt không thế?”

 

“Chúng tôi là chị em tốt của nhau, hơn nữa tôi vẫn chưa nói hết, tôi không đồng ý với cậu là vì, cậu không có cơ hội cho mẹ Phi Phi thôi việc, nếu như cậu dám làm như vậy, tôi sẽ nói tất cả chuyện này cho anh trai mình biết, sau này nếu hai người còn muốn kéo gần khoảng cách với anh trai tôi, một chút cơ hội cũng sẽ không có. Hơn nữa, tập đoàn nhà họ Đường chúng tôi cũng không sợ bất cứ kẻ nào, dì Mộc Tử là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Dạ, chú Dạ sẽ giúp tôi, tôi còn có thể gọi điện thoại cho phóng viên, đến phỏng vấn hai người, để xem chúng ta ai thắng ai thua”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi