CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Hàn Mộc Tử: "..."

Vốn đi khoảng thời gian này Đậu Nhỏ ở cùng cô ở biệt thự Hải Giang. Kết quả là nhân lúc cậu bé đang đi học, Hàn Mộc Tử trực tiếp chạy đến sân bay tìm Dạ Mạc Thâm.

Không ngờ anh lại tìm người đưa Đậu Nhỏ đến chỗ Tiểu

Nhan. "Ừ, bây giờ mình đang ở nước ngoài, làm phiền cậu chăm sóc Đậu Nhỏ mấy ngày vậy." "Mình chăm sóc cái quỷ gì chứ, mình nhận được thông báo nói thu dọn đồ đạc, cùng Đậu Nhỏ đi đến sân bay"

Hàn Mộc Tử: "..."

Cô không hiểu tình hình bây giờ là thế nào.

Tiểu Nhan ở bên kia điện thoại tức giận trừng mắt với cô: "Nhìn bộ mặt không biết gì của cậu đi, gần đây chỉ số thông minh của cậu bị giảm đi sao?"

Hàn Mộc Tử đột nhiên bị công kích: "..." "Nếu không thì sao cậu không đoán được tại sao mình và Đậu Nhỏ lại phải lập tức thu dọn đồ đạc đi ra sân bay chứ? Còn không phải là do cậu đi ra nước ngoài sao, hôn lễ của hai người sắp đến rồi, vị kia của nhà cậu sợ cậu chán nên bảo mình kết thúc công việc sớm, đưa Đậu Nhỏ sang với cậu sao."

Hàn Mộc Tử: "... Hóa ra là như vậy."

Tiểu Nhan: "Cậu có chuyện gì vậy? Nhìn dáng vẻ gần đây của cậu, chỉ số thông minh giảm xuống thì không nói đến, sao mặt lúc nào cũng như chưa tỉnh ngủ thế kia? Hơn nữa... Còn béo lên một vòng đấy."

Béo lên một vòng?

Hàn Mộc Tử vô thức giơ tay ra sở lên mặt mình, cô béo lên rồi sao? Cô cũng cảm thấy sức ăn của mình có tăng lên, cũng cảm thấy mình có thêm một chút thịt, thế nhưng cũng không đến nỗi béo lên một vòng chứ? "Trời ạ, đúng là béo lên một vòng rồi, váy cưới của cậu còn chưa về sao? Đến lúc mặc thử mà không vừa thì để xem cậu làm thế nào..." "Được rồi, không nói nữa, mình đi thu dọn đồ đạc đây, có lẽ buổi tối là mình đến chỗ cậu. Đợi mình đấy!"

Sau đó Tiểu Nhan cúp điện thoại.

Mà cả ngày Dạ Mạc Thâm không quay lại, đến giờ có người gọi Hàn Mộc Tử dậy ăn cơm. Đến tối vẫn chưa thấy Tiểu Nhan và Đậu Nhỏ, Hàn Mộc Tử đợi mệt quá nên ngủ quên mất.

Ngày hôm sau, cô nhận được hai thông tin.

Một là Tiểu Nhan và Đậu Nhỏ đã đến rồi. Hai là váy cưới cũng về rồi.

Vì vậy việc đầu tiên Tiểu Nhận làm khi nhìn thấy cô là kéo cô đi thử váy cưới, Đậu Nhỏ muốn nói với Hàn Mộc Tử một câu, ôm cô một cái mà cũng không có cơ hội.

Kiểu dáng của váy cưới rất tinh tế, còn chưa mặc lên mà đã thấy xinh đẹp. Tiểu Nhan đẩy cô đi thay đồ, Hàn Mộc Tử cũng vô cùng mong đợi, tuy rằng năm năm trước cô đã từng mặc váy cưới một lần rồi.

Nhưng mà lần đó... Đối với cô mà nói là một hôn lễ không có ý nghĩa.

Ngay cả váy cưới có kiểu dáng như thế nào cô cũng không chú ý. Còn về hôn lễ với Lâm Giang, hình như cô còn không có cơ hội mặc váy cưới.

Lúc Hàn Mộc Tử thử váy cưới, cô buồn bã phát hiện ra, phần khóa đằng sau không kéo lên được.

Hàn Mộc Tử: "..."

Đúng là xấu hổ.

Lẽ nào cô thật sự đã béo lên rồi sao? Không thể dựa theo số đo trước kia được nữa. "Cái này..." Tiểu Nhan gọi nhân viên ở bên cạnh: "Khóa của váy cưới không kéo lên được thì phải làm thế nào?" "Hả?" Nhân viên đưa váy cưới ngây ra, sau đó bước lên trước để giúp đỡ. Mấy người loay hoay một hồi, mệt đến nỗi đổ cả mồ hôi, vẫn không có cách nào kéo được khóa lên. Tiểu Nhan không nói nổi: "Dạo này cậu đã ăn bao nhiêu mới béo lên như này? Không phải mình chế bai gì cậu, trước đây cậu rất biết giữ dáng mà. Sao sắp tổ chức hôn lễ rồi mà lại không kiềm chế một chút vậy... Cả ngày chỉ biết ăn với ngủ, cứ như là một người đang mang thai vậy."

Sau khi nghe xong câu này, cả hai người đều ngây ra.

Hàn Mộc Tử đứng lặng ở đó, mà Tiểu Nhan cũng đơ ra nhìn cô, một lúc sau mới hé miệng: "Cậu, cậu không phải... Thật sự...

Có thai rồi đấy chứ?

Về câu đẳng sau cô ấy không nói ra, thế nhưng mọi người đều hiểu rõ trong lòng.

Hàn Mộc Tử càng cảm thấy mí mắt của nhảy nhanh hơn. Có thai?

Tổng kết những hiện tượng dạo gần đây, hình như cô.. Đúng thật là có thai rồi.

Nếu không thì tại sao ngoài ăn thì chỉ có ngủ vậy? Trước đây cô ngửi thấy đồ ăn quá dầu mỡ cũng cảm thấy buồn nôn...

Nghĩ đến đây, sắc mặt Hàn Mộc Tử có chút kỳ lạ: "Mình... Mình cũng không rõ nữa. "Đã bao lâu bà cô của cậu chưa đến rồi?"

Nhắc đến bà cô đó, Hàn Mặc Tử mới thật sự cứng mặt lại. "Thật sự có thai rồi?" Tiểu Nhan hỏi.

Hai nhân viên ở bên cạnh nghe vậy không nhịn được mà mở miệng: "Chúc mừng mợ Dạ, có thai đúng là chuyện đáng mừng."

Hàn Mộc Tử: "...

Tiểu Nhan: "...

Im lặng một hồi, Hàn Mộc Tử mới nghiêm túc hỏi: "Váy cưới phải làm thế nào? Béo lên rồi, khóa cũng không kéo lên được nữa."

Mấy người nghe thấy cô nhắc nhở như vậy, cuối cùng mới nhớ ra chuyện khó phải giải quyết trước mắt, một người vội vàng nói: "Tôi lập tức gọi điện thoại hỏi nhà thiết kế. Thế là cô ta đi gọi điện thoại, Tiểu Nhan kéo Hàn Mộc Tử ngồi sang bên cạnh. "Cậu cũng thật là, chẳng trách mình thấy chỉ số thông minh của cậu tụt xuống, hóa ra là cậu có em bé rồi... Nhưng mà cậu như vậy cũng quá mơ hồ rồi. Chính mình có thai cũng không biết, mình đúng là phục cậu, cũng không phải là chưa có thai bao giờ." Sắc mặt Hàn Mặc Tử không được tốt lắm, lần mang thai này không nằm trong dự liệu của cô, tuy rằng nói là phải tổ chức hôn lễ, thế nhưng... Dường như cô chưa muốn có đứa con thứ hai, tình yêu cô dành cho Đậu Nhỏ còn chưa đủ, bây giờ lại sinh thêm một đứa...

Đến lúc đó, không biết Đậu Nhỏ sẽ khó chịu đến mức nào. Càng nghĩ, tâm trạng của Hàn Mộc Tử càng tệ đi. "Cậu có chuyện gì vậy, có thai không phải là chuyện tốt sao? Sao mặt mày cậu lại đăm chiêu vậy?"

Hàn Mặc Tử ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút do dự: "Mình không biết Đậu Nhỏ có chấp nhận không... Đột nhiên mình lại có thai, phải giải thích với Đậu Nhỏ như nào đây?" “Đậu Nhỏ?" Tiểu Nhan bây giờ mới phản ứng lại: "Cậu lo rằng liệu Đậu Nhỏ có chấp nhận đứa bé này không ưa

Hàn Mộc Tử gật đầu. Dù sao đã năm năm rồi, đều là một mình Đậu Nhỏ, đột nhiên lại có thêm một đứa em trai hay em gái, nhất định thắng bé sẽ không quen. Cộng thêm Đậu Nhỏ luôn rất hiểu chuyện, cô lo lần này Đậu Nhỏ sẽ không thể hiện ra là mình không vui, thế nhưng trong lòng lại thầm khó chịu.

Đây mới là điều Hàn Mộc Tử lo lắng.

Cô mong đứa trẻ của mình có thể giống với người khác, biết khóc biết cười biết làm loạn. Chỉ cần thỉnh thoảng biết ngoan là được rồi, mà không phải như bây giờ, ngoan đến mức làm có thưởng quên mất thăng bé. "Thật ra... Một mình Đậu Nhỏ cũng cô đơn lắm, nếu như cậu có thể sinh thêm một đứa em trai hay em gái, mình nghĩ rằng thắng bé sẽ rất vui. Dù sao nó mới năm tuổi... Nếu như qua năm năm nữa, có lẽ cách nghĩ của thăng bé cũng khác đi."

Hai người đang nói, người nhân viên lúc nãy đã quay trở lại, nói rằng cho dù có thai cũng có thể sửa lại thiết kế của váy cưới, Hàn Mặc Tử và Tiểu Nhan đều cảm thấy kinh ngạc.

Thế mà cũng sửa được? Một nhà thiết kế như cô, vừa nãy khi mặc thử sao lại không phát hiện ra vấn đề này? “Cô muốn nói là?" "Nhà thiết kế của chúng tôi đã nói rồi, cô Hàn cũng là nhà thiết kế, chỉ cần nhìn vào phần eo, nhất định sẽ phát hiện ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi