CÔ VỢ ĐÁNH TRÁO

Hàn Mộc Tử đi trước dẫn đường, Geogre đỡ lấy Dạ Mạc Thảm cùng đi vào.

Đường xá không xa, nhưng mà lý trí của Da Mạc

Thâm đã bị thuốc ăn mòn đến gần như không còn gì, khi ở trên xe anh không nói gì, đôi mồi mỏng mím lại cố gắng khắc chế cổ xúc động như muốn nổ tung kia.

Sau khi nghe thấy âm thanh quan thuộc, Da Mạc Thâm mở to hai mắt, nhìn thấy Hàn Mộc Tử đang đi ở phải trước, bước đi vội vàng, quan trọng nhất là trên người cô chỉ mặc mỗi áo ngủ.

Dạ Mạc Thâm nhíu mày,

Rất nhanh đã đi đến phòng tắm, Dạ Mạc Thậm vừa đi vào, Geogre đã nói: "Chị dâu, chị đi ra ngoài một chút."

Hàn Mộc Từ căn bản là không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô tin tưởng Geogre sẽ không làm tổn thương Da Mạc Thâm, thể là có nghe lời đi ra, đứng ở trước cửa phòng tắm. Kết quả là nhìn thấy Googre mở vòi hoa sen muốn phun lên người dồn

Cảnh tượng này khiến Hàn Mộc Tử không nhịn được mở to hai mắt nhìn, hét lên với Geogre. "Cậu đang làm cái gì vậy?"

Geogre dừng động tác trên tay, nhìn thấy Hàn Mộc Từ đang đứng ở cửa, vẻ mặt không tốt lắm, anh ta mấp máy môi, nhưng không biết phải giải thích với cô như thế nào. “Chị dâu, em...

Da Mạc Thâm vẫn luôn im lặng đột nhiên lúc này lại ngước mắt lên, ánh mắt tĩnh mịch rơi vào bộ quần áo mỏng manh trên người Hàn Mộc Tử, thấp giọng nói: "Áo khoác của em đâu?" "Hả?" Hàn Mộc Tử không biết vì sao anh lại đột nhiên hỏi như vậy, cúi đầu nhìn áo ngủ trên người minh. “Đi mặc áo khoác vào, đừng để bị cảm lạnh"

Khi nói câu nói này, trên trán Dạ Mạc Thâm chảy ra rất nhiều mồ hôi lạnh, nhìn dáng vẻ của anh giống như đang chịu đựng sự thống khổ rất to lớn.

Hàn Mộc Tử cảm thấy cái mũi chua xót, nhưng vẫn nghe lời anh xoay người đi mặc thêm áo khoác. Googre dừng ở bên cạnh chua xót nói: "Giỏi lắm nha Uất Trì Kim, anh như vậy rồi mà vẫn băn khoăn người phụ nữ của anh mặc ít hay nhiều?"

Anh ta thật sự ngày ngốc, rõ ràng là bị hạ thuốc, đau khổ suốt cả đường đi, Geogre cho rằng anh muốn nổ tung, ai ngờ anh vẫn còn tâm trạng kêu Hàn Mộc Tử mặc nhiều hơn một chút, đừng để bị cảm lạnh.

Geogre nói xong nhưng lại không nhận được một chút phản ứng, anh ta nhìn qua thì phát hiện thắng nhãi Dạ Mạc Thâm này lại nhắm mắt lần nữa, đôi môi mòng mím chặt, trạng thái nhìn qua thật là không tốt.

Nhìn bộ dạng này của anh, Geogre thật sự hoài nghi người vừa nãy nói chuyện với chị dâu rốt cuộc có phải Uất Trì Kim hay không? “Anh như vậy là quá bất công đó, tôi đưa anh đi cả một đường, kết quả anh không thèm nhìn tôi một cái, tôi con mẹ nó thật đau lòng mà "

Geogre không nhịn được oán trách vài câu.

Đại khái là do anh ta quá mức ồn ào, Dạ Mạc Thậm nhếch môi mỏng nói: "Nói đủ chưa?"

Geogre: "Hả?" “Nói đủ rồi thì cút"

Geogre: "... Người anh em này, tôi thật sự muốn cay đầu anh ra xem bên trong có phải toàn phụ nữ hay không anh quá nặng sắc nhẹ bạn. Vừa này chính là tôi cứu anh khỏi tình huống nước sôi lửa bằng, kết quả bây giờ anh vừa qua sông đã rút ván?"

Vừa dứt lời, Hàn Mộc Tử đã mặc xong áo khoác quay lại, trong tay cô còn cầm điện thoại di động lại lần nữa đứng trước cửa phòng tắm. “Geogre, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Anh ấy bị sao vậy? Bị thương sao? Nếu không thì tôi gọi xe cấp cứu nhá?".

Nhìn bộ dạng sốt ruột của Hàn Mặc Tử, Geogre cảm thấy nếu mình không mở mồm giải thích thì Hàn Mộc Tử sẽ thực sự gọi xe cấp cứu.

Thế nhưng anh ta phải mở mở miệng giải thích như thế nào? Càng nghĩ, Geogre càng cảm thấy tình huống đã như vậy rồi, vậy thì anh ta cũng không có gì để giấu điểm nữa.

Còn không bằng trực tiếp nói ra cho thoải mái.

Nghĩ đến đây, Geogre nhìn về phải Hàn Mộc Tử, mở miệng nói: “Chị dâu, thực ra Uất Trì Kim...

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên đánh gây lời anh ta. "Không cần gọi xe cấp cứu, anh không sao Nghe vậy, hai người đồng loạt nhìn về phải Da

Mạc Thầm.



Chỉ thấy anh khó khăn ngước mắt, ánh mắt rơi vào khuôn mặt đầy lo lắng của Hàn Mặc Tử. "Anh không sao.

Geogre: “....

Hạ hạ, không sao mới lạ.

Nhìn bộ dạng này của anh, dược tính của loại thuốc kia rất mạnh, cũng chỉ có người có năng lực khống chế tốt như Uất Trì Kim mới không bị mất ý thức.

Nếu đổi thành người khác, chỉ sợ lúc này đã

Nhưng mà nhìn dáng vẻ của anh thì có vẻ như không có ý định nói cho chị dâu nhỏ, tại sao? Sợ hủ dọa cô ấy?

Ý nghĩ của Hàn Mộc Tử cũng không khác Geogre là bao, bộ dạng bây giờ của anh nhìn không tốt, tế nhưng anh không định nói cho cô biết là việc gì.

Đây là bắt nạt cô không biết anh bị làm sao sao? Hàn Mộc Tử bắt đầu tỉ mỉ quan sát Dạ Mạc Thâm. Từ lúc anh tiến vào đến giờ, Hàn Mặc Từ không thấy trên người anh có bất kỳ vết thương nào cả, mà nếu như có bị thương thì cũng phải có mùi máu tưới, thế nhưng mà có lại không người thấy gì, Dạ Mạc Thâm cũng không có ý định gọi xe cứu thương, dựa theo suy đoàn của cô thì không phải bị thương ngoài da. không phải bị thương ngoài da, vậy ….... 

Kết hợp với phản ứng của Dạ Mạc Thâm và bộ dạng muốn nói rồi lại thôi của Geogre, ánh mắt Hàn Mộc Từ khẽ đảo, cảm giác giống như mình đã đoán ra cái gì.

Vì để chứng minh suy đoản của mình, Hàn Mặc Tử bỏ điện thoại xuống, nhìn Dạ Mạc Thâm nói: “Chỉ cần ngâm nước lạnh là được, đúng không?"

Tiếng nói nhẹ nhàng của cô rơi vào tai Dạ Mạc Thâm giống như có một con kiến đang bỏ, khiến anh cơ hồ có chút không chịu được.

Thế là, Hàn Mộc Tử nhìn thấy mồ hôi lạnh trên trán Dạ Mạc Thâm lại nhiều hơn mấy phần.

Xem ra, đúng như suy đoán của cô.

Dạ Mạc Thâm, bị bỏ thuốc. “Chị dâu.... Geogre vẫn còn cầm vòi hoa sen trên tay không biết phải làm sao, lúc mới đi vào, anh ta muốn dùng cái này cho Dạ Mạc Thâm, nhưng bị Hàn Mộc Từ ngăn cản, cho nên anh ta không làm vậy.

Hàn Mộc Từ ngắng đầu, ánh mắt rời vào khuôn mặt của Geogre, ôn nhu nói: "Geogre, buổi tối hôm nay cảm ơn cậu, cầu đi về trước đi

Geogre: "...

Nghe Hàn Mộc Từ nói, ánh ta vô thức nhìn Da Mặt

Thậm một cái.

Ảnh mắt anh vẫn nhắm lại như cũ, nhìn như ý thức đã bị ăn mòn đến không còn bao nhiêu, chỉ còn một tia ý thức trong đầu đang răng chống đỡ lấy. "Chị dâu, em..

Hàn Mộc Tử mim cười một cái: “Sao vậy?"

Geogre kịp phản ứng, đặt cái vòi hoa sen về chỗ cũ, sau đó lắc đầu nói: “Không có, nếu chị dâu đã nói như vậy.... Em đi về trước.

Thật ra anh ta cũng kịp phản ứng.

Đoan Mộc Tuyết hạ thuốc Dạ Mạc Thâm, còn không phải là vì muốn mượn cơ hội quyến rũ anh ta sao? Thế nhưng cuối cùng lại không đạt được.

Dựa theo mối quan hệ của Uất Trì Kim và Hàn Mộc Tử, việc gì anh ta phải đi làm mấy chuyện dư thừa? Trong lòng Geogre cảm thán một câu là chi dấu thật thông minh, không cần anh ta giải thích mà vẫn hiều. "Vậy... Em đi về trước, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho em" Hàn Mộc Tử gật đầu, tiến Geogre ra cửa, lúc chuẩn bị đóng cửa lại, Geogre lại xoắn suýt đẻ lại cánh cửa, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hàn Mặc Tử nói. “Chị dâu, em biết chỉ với t từng quan hệ với nhau, thể nhưng mà... Dược tính của loại thuốc này rất mãnh liệt, chị... Nhất định phải chú ý an toàn đó."

Hàn Mộc Tử: “

Cho dù trước đó cô luôn biểu hiện là bình tĩnh, nhưng lúc này nhìn Geogre nghiêm túc căn dặn mình như thế, mặt Hàn Mộc Tử vẫn nhận được mà đỏ ửng lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi