CÔ VỢ NHỎ CỦA PHONG TỔNG


Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ dùng bữa sáng xong, anh và cô cùng tới trường, mọi người đã đứng ngoài sân trường tụ tập đông đủ sinh viên năm cuối.

Nhìn qua bên đường thì là một dàn xe bích của nhà trường.

Hạo Hiên , Cao Tuấn, Bắc Văn , Dương Kỳ cũng đã tới đủ , khi anh vừa tới nói chuyện với mọi người, ánh mắt đã vô tình chạm vào Cao Hạ Diệp , thấy cô ấy đang đứng nói chuyện rất thân thiết với Dương Kỳ.

"Ây dô , tổng tài của bọn tôi tới rồi sao" Bắc Văn thấy anh liền vỗ vai anh vài cái.

"Xin chào em dâu.

.

" Cao Tuấn liền vẫy tay chào gương mặt vui vẻ nhìn Hạ Như Ân.

"Em chào mấy anh ạ" Hạ Như Ân khẽ cúi đầu lễ phép chào.

"Trán em đã khỏi chưa , là do hôm bữa anh hơi vô ý , không cố tình đâu , nếu biết là em dâu đứng đnagwf sau , là anh đã tình nguyện ăn trọn bìa hồ sơ vào mặt rồi.

.

" Bắc Văn lên tiếng giọng có chút áy náy xin lỗi cô.


"Em không để ý đâu ạ , không sao.

" Hạ Như Ân lắc đầu liền bảo không sao.

Từ xa có một cô gái , ưa nhìn , thân hình có đàu đủ điện nước , đi lại khoác lấy tay Phong Thần Vũ.

"Anh Vũ lâu rồi không gặp.

" Chính là Cao Hạ Diệp , cô ta rất ung dung khoác lấy cánh tay của anh , trong khi đó tay phải của anh vẫn đang nắm chặt lấy tay cô
"Buông tay" Phong Thần Vũ tỏ ra vẻ rất lạnh lùng , giọng nói khiến ai cũng phát sợ , Hạ Như Ân tưởng anh nói cô buông tay ra , để anh dễ dàng nói chuyện với bạn bè.

Ai ngờ , khi cô buônh tay ra , anh đã nhanh chóng bắt lấy tay cô lại càng nắm chặt hơn , vẻ mặt cô cũng hơi bất ngờ và bàng hoàng , chả phải là anh kêu cô buông tay sao?
"Anh không nói vợ anh , tôi nói cô đấy, buông tay tôi ra" Phong Thần Vũ nhìn cô bằng vẻ mặt rất hiền và xoay đầu qua nhìn Cao Hạ Diệp đã thay đổi 360 độ , ánh mắt anh lạnh lùng hướng vào cô ta.

"Anh , anh sao hung dữ với em thế.

" Cao Hạ Diệp buông tay ra , vẻ mặt uất ức vừa có chút tức giận nhìn anh nói
"Chả phải tôi từng nói với cô rồi sao , đừng bao giờ cố ý chạm vào người tôi khi toii chưa cho phép , với lại tôi và cô chưa từng thân tới mức đó!" Phong Thần Vũ nói thẳng vào mặt cô ta , khiến cô ta bẽ mặt trước mọi người nên đã rời đi.

"Đàn ông đàn ang gì đâu, đối xử tệ với tiểu thư Cao vậy anh bạn.

.

" Cao Tuấn liền lên tiếng chọc anh.

"Vậy cậu đi mà đối xử tốt với cô ta , tôi không rãnh còn vợ tôi nữa mà.

.

" Phong Thần Vũ chỉ bĩu môi nhẹ, quay sang nhìn cô vợ của anh.

***
Tới giờ mọi người đã lần lượt lên xe , mọi người đều có vị trí ổn định , Hạ Như Ân cô đang từ nhà vệ sinh ra , trên xe đã kín chỗ , chỉ còn lại một chỗ kế bên Phong Thần Vũ đó là vị trí cho Hạ Như Ân , Cao Hạ Diệp lên xe thấy hết chỗ, thấy chỗ trống ngay anh liền đi lại.

Phong Thần Vũ nhanh tay chặn lại ghế ngồi để đanh cho cô.

"Chỗ này có người ngồi rồi, cô đi qua xe khác đi.

" Phong Thần Vũ không nhìn cô ta , mắt chỉ nhìn vào chiếc điện thoại trên tay.

"Nhưng …" Cao Hạ Diệp cô ta định cãi với anh , bất chợt lúc ấy Hạ Như Ân đi lên xe thấy không khí rất căng thẳng, nên cô hơi lo.


Hạ Như Ân vẫn đi lên như bình thường, cô đi xẹt ngang qua cô ta , thấy cô lên xe , anh đã bỏ tay ra để cô ngồi xuống , anh còn cẩn thận lấy chiếc áo khoác của mình đắp lên đùi cho cô , để đỡ lạnh.

Cao Hạ Diệp lại bị bẽ mặt lần hai trước mặt mọi người, cô ta mang theo vẻ mặt tức giận đi xuống khỏi xe , qua một chiếc xe khác.

"Có chuyện gì vậy anh.

.

" Hạ Như Ân nói nhỏ với anh
"Không có gì đâu, em ngủ một chút đi.

.

" Phong Thần Vũ để đầu cô tựa vào vai mình mà thiếp đi.

Dương Kỳ ngồi hàng ghế bên dưới không quá xa , nhưng vẫn có thể thấy được độ thân mật và tính tứ của cả hai , tronb lòng anh thoáng chốc lại nặng trĩu.

****
Sau ba tiếng!
Mọi người cũng đã tới một khu rừng, xung quanh toàn là cây lá có kèm theo những chiếc lá mùa thu đang nở rộ , những tiếng chim hót hót , và một bàu trời xanh mát, không khí rất trong lành và dễ chịu, cạnh bên đó còn có một con suối , tiếng nước chảy (tí, tách.

)
"Vợ ơi , dậy thôi , tới rồi" Phong Thần Vũ trong suốt quá trình đi anh không chợp mắt ngủ một chút nào , anh tranh thủ giải quyết một số vấn đề của công ty.

Hạ Như Ân được anh đánh thức dậy, nên đã từ tùe mở mắt ra , thứ đầu tiên cô nhìn không phải là anh, mà là phong cảnh nhìn từ bên trong cửa xổ ra bên ngoài, cảnh thật sự rất đẹp.

"Wow , đẹp thế.


.

" Hạ Như Ân chỉ thốt lên hai câu , sau đó không để ý gì anh nữa , mà lấy chiếc áo khoác ra đưa cho anh , nhanh chóng chay xuống xe xem rõ phong cảnh hơn.

"Haizz , sao cô ấy lại trẻ con như vậy.

" Phong Thần Vũ anh chỉ biết ngậm ngùi lấy chiếc balo đồ của cả hai cắm trại trong vòng hai ngày, đeo vào bước xuống xe.

Phong cách bận đồ của anh bữa nay rất trẻ trung năng động đeo thêm chiếc balo như một cậu học sinh cấp ba , khác với mọi ngày luôn mặc trên bình những bộ đồ vest , đã bị cô vợ nhỏ dụ dỗ bận đồ thể thao.

***
Hồi lúc sáng!
"Chồng à, bữa nay anh bận đồ thể thao đi cho trẻ" Hạ Như Ân đi lại ôm ấy mà dụ dỗ
"Muốn anh bận à, thế có được thưởng gì không nhỉ.

.

" Phong Thần Vũ cố ý chỉ tay vào má của mình ra hiệu
Hạ Như Ân không chần chờ gì đã trực tiếp hôn lên đôi môi của anh một cái thật ngọt như đường, còn hôn sâu nữa.

"Biết nịnh anh rồi đó" Chiều theo ý cô vợ của mình nên đã đành bận đồ thể thao!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi