CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1187

Trở lại chung cư thì đã nhìn thấy Trần Diễm An đang đứng đợi ở dưới lầu, biểu cảm của cô ấy không tốt cho lắm, cô nhíu mày bước qua, dẫn Trần Diễm An vào chung cư.

“Người phụ nữ đó lại xuất hiện trước mặt Quý Hướng Không.” Trần Diễm An nói, trước kia cô đã nghĩ đến chuyện này, thành phố S cũng chỉ lớn bấy nhiêu, kiểu gì hai người cũng sẽ gặp mặt nhau, trước sau rồi sẽ có một ngày.

Người phụ nữ kia, Thân Nhã chỉ cần suy nghĩ thì cũng biết cô ấy đang nói ai: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó Quý Hướng Không kêu tớ tự mình về, anh ta đi ăn cơm trưa cùng với người phụ nữ đó, biểu cảm của anh ta rất kinh ngạc, nhưng mà rõ ràng còn mang theo chút vui mừng.” Trần Diễm An nói rất thờ ơ.

“Sau đó thì sao?” Thân Nhã có hơi nóng nảy, cô hỏi dồn dập.

“Thì tớ đi về thôi.”

Thân Nhã cau mày: “Cách cư xử như vậy không giống với tính tình của cậu.”

“Anh ta dùng ánh mắt cầu xin để nhìn tớ, đó là lần đầu tiên mà tớ nhìn thấy bộ dạng đó của anh ta.” Trần Diễm An mở tivi lên, hai chân chậm rãi bắt chéo lại với nhau.

Thân Nhã vẫn dùng ánh mắt đó nhìn cô ấy.

Trần Diễm An lại tiếp tục nói: “Sao lại nhìn tớ bằng ánh mắt đó, tớ cũng không lương thiện giống như trong tưởng tượng của cậu đâu, lúc này bọn họ ở bên nhau, ở ngay trước mặt tớ, tớ đã nhìn thấy và biết rõ ràng như thế, cậu cảm thấy giữa bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì?”

Thân Nhã không nói chuyện, cảm thấy lời nói của cô rất đúng, nếu như hai người gặp mặt nhau thì sớm muộn gì cũng sẽ gặp nhau, không thể ngăn cản được.

Nhưng mà Trần Diễm An đã biết được hai người ở bên nhau, Quý Hướng Không cũng biết rằng Trần Diễm An đã biết, vậy thì tất nhiên giữa hai người sẽ không xảy ra chuyện gì.

Thật ra trong lòng của Trần Diễm An khá là bình tĩnh, dù tính tình có nóng nảy tới đâu đi nữa thì vẫn hiểu một vài đạo lý.

Thân Nhã không tiếp tục nói tới chủ đề này nữa, mà là hỏi Trần Diễm An muốn ăn cái gì để cô đi nấu.

Trần Diễm An nào dám để một người phụ nữ mang thai hầu hạ mình, trực tiếp gọi điện thoại cho nhà hàng đặt một vài món ăn.

Ăn tối xong, Trần Diễm An thật sự vô cùng buồn chán, không muốn xem tivi nữa, không có sức lực để làm chuyện gì, cô muốn đến hộp đêm.

Thân Nhã cũng muốn đi, một mình ở trong một căn nhà thật sự quá buồn chán, ngay cả người nói chuyện cũng không có.

Trần Diễm An nghe vậy, mặt mày liền hớn hở, đưa tay trực tiếp ôm lấy Thân Nhã, thật không hổ là chị em tốt của tớ.

Sau đó hai người liền đi đến hộp đêm, ngồi trên xe do Tiểu Trương lái, nghe thấy nơi mà hai người muốn đi, lông mày Tiểu Trương vẫn luôn nhíu chặt với nhau.

Anh ta cảm thấy chắc chắn là anh Hoắc sẽ không muốn để cô Thân đi đến một nơi như vậy.

Đã lâu lắm rồi không đến hộp đêm, đối với Trần Diễm An và Thân Nhã mà nói, hộp đêm cũng không phải là một nơi phóng túng, mà là nơi để mình thả lỏng.

Đến đây, bọn họ không tìm kiếm kích thích, cũng không tìm kiếm sự phóng túng, chỉ muốn phát tiết lửa giận và bất mãn trong lòng.

Trần Diễm An khiêu vũ trên sàn nhảy, Thân Nhã ngồi ở một góc hẻo lánh uống nước trái cây, cô cứ yên lặng ngồi ở trong góc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi