CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM


CHƯƠNG 1276
Vì thế cô ta lại hậm hực không cam tâm, đều là phụ nữ, dựa vào đâu số phận lại khác nhau đến thế.

Thân Nhã chỉ nói chuyện công việc với cô ta, ngoài những điều này ra thì không nói thừa một lời, hai người căn bản không cần thiết nói chuyện qua lại với nhau không phải sao?
Giữa chừng, Hoắc Đình Phong gọi điện tới, nói là buổi trưa có việc, không thể ăn trưa cùng cô, bảo cô ăn no, muốn ăn cái gì thì cứ nói với Tiểu Trương, kêu Tiểu Trương đi mua.

Cô xoa mi tâm: “Em không phải là trẻ con 3 tuổi, không cần lo cho em, anh buổi trưa có ăn gì không?”
“Trưa có buổi xã giao, có lẽ sẽ uống ít rượu.


“Em và con của nhà anh đều không thích ngửi mùi rượu, đúng rồi, con nói với anh, nó rất không thích!” Thân Nhã khẽ mỉm cười, đổ mọi trách nhiệm lên người con của anh.

Hoắc Đình Phong ở đầu bên kia cuối cùng cũng khẽ cười thành tiếng: “Được, anh sẽ không uống rượu, nếu còn uống, các em sẽ thường xuyên chê bai anh…”
Lâm Nam Kiều thỉnh thoảng có thể nghe được cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng lại cảm thấy ngưỡng mộ đố kỵ!
Chính vào lúc này, ánh mắt lại thấy xe của Trần Vu Nhất dừng ở bên ngoài tòa nhà công ty, anh ta xuống xe, mặc bộ vest đi tới.


Cô ta đứng dậy, ánh mắt nhìn anh ta, không hiểu anh ta tại sao lại tới.

Trần Vu Nhất lại nhìn Thân Nhã: “Bản tài liệu đó lấy cho tôi một bản.


Gật đầu, Thân Nhã sắp xếp tài liệu, sau đó đưa cho Trần Vu Nhất, biểu cảm lạnh nhạt, không dao động.

Ngược lại là Trần Vu Nhất, sự tối tăm trong mắt anh ta lại thay đổi rất mãnh liệt, chỉ có điều đã được che đậy.

Không nán lại, Thân Nhã đứng dậy rời đi, Trần Vu Nhất nhìn sang Lâm Nam Kiều: “Đã nói chuyện xong, vậy thì lên xe, về công ty.


Sau đó, anh ta đi phía trước, nhưng chỉ một câu như vậy lại khiến Lâm Nam Kiều nở nụ cười.


Rất lâu rồi anh ta không có đối đãi với cô như vậy rồi!
Nhưng không nghĩ, nếu chỉ tới lấy một bản văn kiện, đâu cần Trần Vu Nhất đích thân tới, mà cô vừa khéo ở đây chứ.

Sự vui vẻ trong lòng cô ta thật là có chút tự mình đa tình.

Buổi tối khi Hoắc Đình Phong về đến nhà, anh mua rất nhiều hoa quả tươi, còn có đồ ăn vặt, áo khoác thì tùy ý vắt ở trên vai.

“Làm gì mà mua nhiều như vậy?” Thân Nhã ngạc nhiên nhìn túi anh xách trong tay, có tới bốn năm túi.

“Trong nhà có hai bảo bối, mua ít, sợ ăn không no…” Trong lời nói, anh còn dùng ý trong ý.

Thân Nhã không nhịn được mà ho khẽ: “Lời này nghe sao giống như đang nuôi heo, hơn nữa còn là kiểu heo cho ăn thế nào cũng không no vậy.


Hoắc Đình Phong nhoẻn miệng cười, Tiểu Trương sau đó đã tới, lại mang theo hai thùng đồ to, nghe nói đều là đồ dinh dưỡng.

Lần này, cuối cùng không thể chịu được, Thân Nhã nuốt nước bọt, dùng ánh mắt quái dị nhìn anh: “Không cần khoa trương như vậy chứ?”
“Một thùng là anh mua, thùng còn lại là mẹ anh ship qua…” Hoắc Đình Phong giải thích, ôm lấy cô: “Không cần lo lắng, tóm lại sẽ có một ngày sẽ ăn hết…”
Tiểu Trương cũng ở một bên phụ họa: “Phải, cô Thân thật hạnh phúc!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi