CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM


Chương 1373
Sắc mặt Thẩm Ngư tối sầm lại, vừa nghĩ ra cách, nhưng lại lo lắng đến thân phận hiện tại của Thẩm Khả Khả.

Bây giờ không còn giống lúc trước nữa nên ông ta chỉ có thể kìm nén sự tức giận, lại suy nghĩ một cách giải quyết khác.
Lúc nãy ông đã thấy rất rõ ràng, dung mạo của cô gái cùng con gái của ông ta trở về rất xinh đẹp.
Trông vừa sáng sủa vừa xinh đẹp, thoạt nhìn đã biết được là một người được nuôi dạy rất tốt.
Cô còn là trợ lý của mợ nhỏ của Tập đoàn tài chính Doãn Thị, nếu có thể gả vào nhà họ Thẩm thì không chỉ con đường tương lai của nhà họ Thẩm sẽ ổn định, mà còn có thể sinh được một đám cháu trai cho nhà họ Thẩm nữa.
Vừa nghĩ đến việc này, cơn giận của Thẩm Ngư biến mất ngay lập tức.
Đối với căn bệnh ung thư sinh sản của Thẩm Ngư, con trai và cháu trai là tất cả mọi thứ của ông ta.
Mặc dù lúc này Thẩm Khả Khả không thể đoán được người bố này của mình đang nghĩ gì, nhưng cô chắc chắn là ông ta đang nhắm đến Đậu Miêu.
Vừa nghĩ đến đây, Thẩm Khả Khả vô cùng biết ơn Đậu Miêu.
Rõ ràng biết rằng đây là một việc kinh khủng khiến người ta ghê tởm, mà Đậu Miêu vẫn cùng cô trở về đây.

Sau này cô nhất định sẽ đền đáp cho cô ấy mới được.
“Nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây.” Thẩm Khả Khả nói: “Mặc dù Tập đoàn tài chính Doãn Thị xem trọng thân phận chăm sóc cho mợ chủ của tôi mà cho nhà họ Thẩm một cơ hội nhập học, nhưng tôi lại không muốn liên quan gì với gia đình này nữa.

Cơ hội này, cứ xem như tôi bán đi họ của mình, từ nay về sau tôi không còn bất cứ liên hệ gì với nhà họ Thẩm cả.

Ông muốn đưa ai vào học thì cứ đưa vào, không cần báo cho tôi biết nữa.”
“Dòng máu đang chảy trong người con chính là dòng máu của bố đấy!” Thẩm Ngư làm sao có thể để Thẩm Khả Khả thoát khỏi sự kiểm soát của mình một cách dễ dàng như vậy được chứ?
Không dễ gì mới có được một công cụ tốt như vậy, dễ dàng từ bỏ không phải là phong cách của ông ta.
“Hả, vậy sao?” Thẩm Khả Khả khinh bỉ nhìn ông ta: “Tôi nhớ rõ rằng khi ông ly hôn với mẹ tôi, mẹ tôi đã từ chối tiền cấp dưỡng của ông và đổi lấy việc sau này giữa chúng ta không còn bất cứ quan hệ gì cả.

Ok, ông có thể nói rằng thỏa thuận năm đó không tính, ông có thể đi tố cáo tôi, tôi sẽ dựa theo tiêu chuẩn cấp dưỡng xã hội để cấp phí phụng dưỡng cho ông không thiếu một đồng nào.


Còn những chuyện khác thì ông đừng nghĩ nữa, tôi sẽ không giúp ông đâu.”
Thẩm Ngư nghe vậy liền trầm mặt xuống, đôi mắt u ám nhìn Thẩm Khả Khả.
Tuy nhiên, lần này Thẩm Ngư không hề tức giận mà nói: “Những chuyện xảy ra năm đó đều là hiểu lầm, không phải là bố không muốn nuôi con.”
“Ha ha ha ha.” Thẩm Khả Khả khẽ cười: “Vậy sao?
“Mẹ con… quá lí trí, tính cách quá mạnh mẽ.

Lúc đó bố còn không nghĩ đến chuyện ly hôn, chỉ cần bà ấy có thể sống cùng một người khác một cách yên ổn thì bố cũng có thể không ly hôn.” Thẩm Ngư nói.
Thẩm Khả Khả cười đến chảy nước mắt.
Nhìn đi, nhìn đi.
Đã đến lúc này rồi mà ông ta vẫn có thể nói ra những lời này.
Ông ta nghĩ ông ta là ai chứ?
Là Hoàng đế sao?
“Dù sao trước đây mẹ con cũng là vợ đầu của bố.

Chỉ cần bà ấy không ghen tuông, có thể dung túng cho người khác, thì bà ấy mới chính là vợ cả!” Thẩm Ngư còn nhấn mạnh: “Chính vì bà ấy không chịu nổi nên mới ly hôn với bố! Thật sự bố luôn đối xử với bà ấy rất tốt, dù sao cũng đã kết tóc nên duyên vợ chồng với nhau, sau này bố chết đi, thì bố và mẹ sẽ hợp táng, chôn cùng với nhau!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi