CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1423

Cô có chút đau lòng, nói: “Anh ngồi xuống đó, đừng cử động.”

Lật người đi xuống giường, cô lấy một chiếc khăn tắm, còn cầm máy sấy tóc, ngồi xuống bên cạnh anh.

Đôi mắt Hoắc Đình Phong sâu, đen và sáng, không thể phủ nhận, lúc nãy là anh cố ý nói như vậy, mục đích chẳng qua cũng chỉ là muốn hưởng thụ sự dịu dàng của cô.

Thân Nhã đứng trước mặt anh, dùng khăn lông lau hết nước trên tóc anh trước, sau đó lại lau ngực anh, cùng với tiếng hít thở của anh, cơ bụng cường tráng cũng lên xuống, vô cùng gợi cảm.

Cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh đột nhiên dần trở nên nặng nề, còn có cơ thể lên xuống ngày càng nhanh, đầu ngón tay chạm vào ngực anh cũng tỏa ra nhiệt, nóng bỏng, nhanh chóng rời đi.

Sau đó, Thân Nhã cố ý đánh nhẹ vào cơ bụng cường tráng của anh: “Làm gì mà căng cứng thế, thả lỏng một chút….”

Lực rất nhẹ, nhưng lại khiến chỗ ngực kia của anh đánh có chút đỏ lên, làn da bánh mật của người đàn ông rất mịn, giờ lại hơi đỏ lên, cũng hòa hợp đến mức rất thu hút người khác.

“Anh không cố ý căng cứng, chỉ là cơ thể hơi mẫn cảm…” Hoắc Đình Phong cũng có chút bất lực.

“Bây giờ không được, phải đợi sau hai tháng.” Trong lúc nói, Thân Nhã bật máy sấy, gió nóng thổi ra, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua tóc anh.

“Anh biết….” Nhếch môi, anh lên tiếng, giọng nói trầm thấp: “Con chỉ cần một đứa này là được rồi.”

“Trước đây, không phải anh nói mình rất thích trẻ con sao? Muốn sinh bốn hoặc năm đứa, bao bây giờ lại thay đổi suy nghĩ rồi?” Cô nheo mắt lại: “Lẽ nào là vì không thể làm chuyện kia? Hay là anh cảm thấy chăm sóc bé con quá phiền phức, chăm sóc bé con lâu như vậy trong lòng đã mất hứng rồi? Quả nhiên, nhiệt độ của đàn ông mãi mãi chỉ có ba phút.”

“Em cảm thấy anh thật sự là một người nông cạn như vậy?”

Khẽ cười, anh lắc đầu, vì để trừng phạt, cúi đầu khẽ cắn lên mu bàn tay của Thân Nhã nói:

“Trải qua những chuyện kia hơn nữa ở cái tuổi này của anh, đương nhiên rất thích bé con, chỉ là anh chưa từng nghĩ đến sinh con lại là một chuyện khiến người khác cảm thấy sợ hãi như vậy, trước đây chưa từng tiếp xúc nên không cảm nhận được, đến tận lần kia cùng em vào phòng sinh, em yếu ớt nằm trên giường, anh lại không làm được chỉ, gì có thể nhìn em đau đớn, nghe thấy từng tiếng hét của em lại thấy đau lòng, cảm giác rất bất lực, nhìn thấy máu tươi, cũng sợ hãi, anh không muốn em phải chịu đựng sự nguy hiểm như vậy thêm một lần nữa, cũng không muốn kinh hoàng khiếp sợ khi tận mắt nhìn thấy em đau khổ một lần nữa, bé con chỉ cần một đứa là được rồi.”

Cả người Thân Nhã nóng lên, ấm áp, ngây cả giọng nói cũng trở nên hờn dỗi: “Ngốc quá! Sinh con là chuyện mà mỗi một người phụ nữ nhất định phải trải qua, không tin thì anh đi ra đường hỏi thử xem, người phụ nữ nào lúc sinh con mà không đau, đây là một chuyện rất bình thường.”

“Chuyện của bọn họ anh không quan tâm, cũng không cảm nhận được, duy nhất anh không muốn để em chịu đựng đau đớn như vậy.” Hoắc Đình Phong không kiềm chế được mà ôm cô vào lòng, dịu dàng hôn lên cằm cô, rất đau lòng.

“Nhưng em muốn sinh con dưỡng cái cho anh, em muốn nhìn thấy anh vui vẻ như vậy.” Thân Nhã ngẩng cổ lên, nhìn chằm chằm vào anh: “Nhìn thấy anh vui vẻ, kích động như vậy, em cam tâm tình nguyện.”

Đến bây giờ, cô vẫn còn chưa quên giây phút bé con từ trong bụng chui ra, người đàn ông trưởng thành, tao nhã như vậy, mắt lại hơi đỏ lên….

“Không biết đã nói với em hay chưa? Anh rất thích nghe em nói những lời ngọt ngào như thế này….” Cánh tay dài, cường tráng, cơ bắp, vòng qua hông cô, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, vẻ mặt ấm áp giống như những bông hoa nở rộ ở sau vườn: “Nhưng bây giờ anh đã cảm thấy đủ rồi, đứa bé đầu tiên là con trai, vừa hay, nếu như là con gái, nhất định phải sinh một đứa con trai.”

Cau mày, Thân Nhã một tay cầm máy sấy tóc, tay còn lại đẩy trán anh: “Aiyo, sao em lại không biết từ lúc nào anh lại trọng nam kinh nữ như vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi