CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1455

Hoắc Đình Phong đồng hành cùng vợ suốt cả quá trình sinh, đau lòng khôn xiết.

Hoắc Vân Triệt cũng lo lắng đứng ngồi không yên: “Sinh em gái mà lâu vậy sao?”

Không ai trả lời cậu, mọi người đều nhìn về phía phòng sinh.

22 tiếng sau, Thân Nhã thành công lâm bồn.

Tên cô bé là Hoắc Vân Phi.

Tiếng cười nói vang lên không ngớt, cả nhà họ Hoắc đều vô cùng vui mừng.

Hoắc Đình Phong thậm chí còn trở thành dân nghiện con, cả ngày đều bế trên tay, thả xuống là sợ vỡ, ngậm trong miệng thì sợ tan.

Một ngày 24 tiếng thì anh bế tiểu Vân Phi suốt 15 tiếng.

Thân Nhã đau đầu: “Hoắc Đình Phong, anh cứ bế cả trưa thế này, đến buổi tối, con bé chắc chắn sẽ không chịu ngủ mà khóc lóc đòi bế cho mà xem.”

Hoắc Đình Phong dịu dàng cười: “Vậy thì anh sẽ bế con ngủ luôn. Con bé quá đáng yêu nên anh không nỡ đặt xuống.”

“Anh đang chiều hư con rồi!”

Hoắc Đình Phong nói: “Cũng chỉ có một đứa con gái thôi mà, chắc chắn phải nuông chiều thôi.”

Thân Nhã cạn lời.

Cô chẳng còn muốn nói thêm gì nữa.

“Em chọn ngày thích hợp để làm tiệc đầy tháng cho Vân Phi đi.” Hoắc Đình Phong nói tiếp.

Thân Nhã cau mày: “Hay là khỏi đi, phiền phức lắm.”

Hoắc Đình Phong lắc đầu, tay anh nhịp nhàng vỗ nhẹ lên lưng con để ru ngủ.

“Không thể khỏi được, con bé là công chúa của nhà họ Hoắc, không được thiếu một ngày lễ nào cho con.”

Thân Nhã thở dài: “Tổ chức thật à?”

“Đương nhiên rồi.” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Vậy thì chọn ngày đầy tháng đi, phải lập danh sách cái đã.”

Hoắc Đình Phong đang bận pha sữa cho con gái yêu, tràn ngập dáng vẻ bố bỉm sửa: “Ừ.”

Đột nhiên Thân Nhã nghĩ tới chuyện gì đó, cô ngập ngừng: “Tô Chính Kiêu thì sao?”

Tay Hoắc Đình Phong hơi khựng lại.

“Thực ra bản tính của anh ta cũng không xấu, chỉ bị tội lỗi và thù hận che mắt thôi. Anh ta vừa hận anh vừa trừng phạt bản thân. Mọi chuyện cũng qua rồi, hai người nên tha thứ cho nhau thôi.”

Thân Nhã nói.

Hoắc Đình Phong cúi người hôn lên trán cô, nhẹ giọng nói: “Nghe em nói, mọi chuyện trong nhà họ Hoắc đều do em làm chủ.”

Buổi tối, ở chung cư.

Tô Chính Kiêu mở cửa bước vào.

Ánh đèn vàng trong phòng sáng choang, mang theo tia ấm áp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi