CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1548

“Từ bây giờ trở đi con cần nhìn rõ hiện thực, đừng trở lại bên cạnh Đường Tiểu Nhiên nữa.”

Tô Chính Kiêu nheo mắt lại, thấp giọng ném xuống một câu cảnh cáo rồi quay người rời khỏi.

Cảnh Hiên khóc thật lâu, khóc đến nửa đêm mới chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau.

Tô Chính Kiêu đi xuống lầu, nhìn thấy Cảnh Hiên ngồi bên cạnh bàn ăn, anh có hơi kinh ngạc.

Người giúp việc dựa theo thói quen hàng ngày của anh mà mang ly cà phê cùng với tạp chí tới.

Lúc chú Lưu đi đến thì nhìn thấy cảnh tượng như thế.

Ông ta vô cùng vui mừng.

Bỗng nhiên Cảnh Hiên lại phá vỡ sự yên tĩnh: “Ba, con muốn đến trường học.”

Tô Chính Kiêu ngẩng đầu lên: “Được, ăn xong thì kêu chú Lưu đưa con đi.”

Sau đó, Cảnh Hiên lại tiếp tục cúi đầu ăn cơm không nói một lời.

Chú Lưu thầm nghĩ trong lòng.

Có lẽ cách của cậu chủ mới là chính xác.

Ở một bên khác.

Bệnh viện.

Lâm Thanh bước vào phòng bệnh, nhìn thấy sắc mặt của Đường Tiểu Nhiên thì cô liền giật mình: “Tối ngày hôm qua cậu đi trộm trâu hả, sao mặt lại sưng lên như thế?”

Đường Tiểu Nhiên cười cười không trả lời câu hỏi này mà lại nói: “Tớ dự định ly hôn với Tô Chính Kiêu.”

“Thật hả?” Lâm Thanh kêu lên sợ hãi.

“Ừa.”

Đường Tiểu Nhiên gật đầu: “Lúc đầu muốn níu kéo, nhưng mà phát hiện níu kéo không có ý nghĩa nữa.”

Lòng cô đã hoàn toàn nguội lạnh.

Cứ tiếp tục dây dưa như vậy để làm cái gì?

“Tớ giơ hai tay hai chân tán thành luôn.” Lâm Thanh vui vẻ muốn chết đi được: “Cậu phải ly hôn với cái tên khốn nạn đó từ lâu rồi kìa, kết hôn tám năm lại không có chút tình cảm vợ chồng, cậu mắc bệnh ung thư nằm viện, anh ta phong lưu tiêu sái thì thôi đi, lại còn cướp mất đứa nhỏ.”

Cô luôn miệng mắng anh, hận không thể đâm Tô Chính Kiêu mấy dao.

Đường Tiểu Nhiên hơi nheo mắt lại.

Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng có hơi chói mắt.

Cũng không biết có chuyện gì xảy ra, cô có một dự cảm mình không thể sống được bao lâu nữa.

Tô Chính Kiêu đã chặn cô, cho nên chỉ có thể gọi cho chú Lưu.

Chú Lưu nghe điện thoại rất nhanh, ông cho rằng cô đang lo lắng cho Cảnh Hiên nên vội vàng nói: “Cô Đường đừng lo lắng nữa, sáng nay cậu chủ nhỏ đã ăn không ít, hồi sáng này hai người cũng không có cãi nhau, ở chung với nhau khá êm đềm.”

“Là thật hả?”

Đường Tiểu Nhiên dần dần không còn căng thẳng nữa: “Anh ta có nhắc tới chuyện đưa Cảnh Hiên ra nước ngoài không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi