CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1558

Ban đầu có cậu chủ đã đủ ngột ngạt lắm rồi.

Bây giờ ngay cả cậu chủ nhỏ hoạt bát cũng sắp biến thành bộ dạng như thế.

Còn tiếp tục như vậy, chắc chắn là cậu chủ nhỏ sẽ biến thành cậu chủ thứ hai.

Nhà họ Tô không có mùi vị của cuộc sống, giống y như là hầm băng.

Liếc nhìn cậu bé, Tô Chính Kiêu cũng bắt đầu dùng bữa tối.

Chỉ có điều vừa mới bị Đường Tiểu Nhiên bỏ lại, tâm trạng của anh vô cùng khó chịu.

Một lớn một nhỏ yên tĩnh dùng cơm, giống như là hai ngọn núi băng.

Ăn xong bữa tối, hai người vẫn không nói chuyện với nhau y như cũ, Tô Chính Kiêu đi lên lầu.

Anh tùy ý ném áo khoác lên trên giường, bấm điện thoại gọi cho luật sư, hỏi anh ta vấn đề liên quan đến việc phân chia tài sản lúc ly hôn.

“Cô Đường không hề nhận nhà và chi phiếu mà tổng giám đốc Tô đã chu cấp, yêu cầu duy nhất của cô ấy là giữ những phần tài sản ấy lại cho cậu chủ nhỏ. Về chuyện này, tôi đã báo cáo với tổng giám đốc rồi.”

Tô Chính Kiêu đáp lời rồi không nói cái gì nữa.

Đúng là luật sư đã từng nói với anh, chỉ có điều anh căn bản không thèm quan tâm, cho nên không thèm nghe.

Ngược lại là có chút bất ngờ và tò mò, những thứ mà anh đã đưa cho cô, cô hoàn toàn không nhận nó.

Ngón tay với khớp xương rõ ràng bấm bấm điện thoại, anh bình tĩnh gọi một cuộc điện thoại, thấp giọng nói cái gì đó.

Về đến phòng thuê, Đường Tiểu Nhiên mở đèn lên, trong nhà trống không giống y như là lòng cô.

Không có mục đích, không có chỗ dựa, trống rỗng giống y như một lỗ thủng.

Rất mệt, thật sự rất rất mệt.

Cảm giác mệt mỏi bao trùm trong thân thể không có cách nào diễn tả thành lời, cô cứ như vậy mà ngồi thụp xuống đất.

Không có bóng dáng nho nhỏ của Cảnh Hiên, cũng không có những câu nói ngoan ngoãn hiểu chuyện của cậu bé, tất cả đều trống rỗng, càng không có cảm giác chân thật khi được ôm cậu bé rồi chìm vào giấc ngủ.

Hai tay cô vòng lấy đầu gối mình, đầu lẳng lặng chôn giữa hai chân.

Chỉ có tư thế này mới không khiến mình cảm thấy cô đơn, như thế không khiến mình cảm thấy không nơi nương tựa.

Cô nghĩ là mình không thể tiếp tục công việc buôn bán vỉa hè nữa rồi.

Dù sao thì trước kia cô là vợ của Tô Chính Kiêu, cũng đã từng được đưa lên báo ở nước K, có người không biết cô, nhưng mà cũng có người nhận ra cô.

Nếu như chuyện này bị người khác cố ý chụp ảnh rồi đăng lên trên mạng hoặc là đăng trên báo.

Vậy thì đám người cố ý đó sẽ dùng ánh mắt gì để đối xử với Cảnh Hiên?

Trường mà cậu bé học chính là trường quý tộc đứng nhất đứng nhì ở nước K, đúng là không thể khiến con mất mặt.

Đúng vậy, cô không thể tiếp tục khó khăn như thế.

Đúng là mình không quan trọng, nhưng mà Cảnh Hiên thì sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi