CHƯƠNG 1619
Ngày hôm nay, Đường Tiểu Nhiên đang giặt quần áo ở trong nhà.
Giọng nói của Cảnh Hiên từ trong phòng truyền ra: “Mẹ, điện thoại của chú Lưu.”
Rửa sạch bọt xà phòng trên tay, cô đi qua, nhận điện thoại, Lưu Canh Hoằng hẹn cô tối nay cùng ăn cơm.
Đường Tiểu Nhiên từ chối: “Cảnh Hiên cũng ở đây.”
Lưu Canh Hoằng rõ ràng rất thương tâm: “Tối nay là sinh nhật của tôi, lẽ nào không thể cùng đón sinh nhật với cô và Cảnh Hiên sao?”
Nghe thấy vậy, Đường Tiểu Nhiên sững sờ, ngược lại ngại nói ra lời từ chối.
Lưu Canh Hoằng cảm thấy thái độ của cô đã mềm đi.
Sau đó tận dụng triệt để, nói: “Món lẩu tối hôm đó cô làm rất ngon, hôm nay đến nhà tôi làm đi, xem như là quà sinh nhật tặng cho tôi.”
Thật sự rất ngại nói lời từ chối, Đường Tiểu Nhiên đồng ý, nói một tiếng được.
Buổi tối, Lưu Canh Hoằng lái xe đến đón Đường Tiểu Nhiên và Cảnh Hiên.
Trên xe, Đường Tiểu Nhiên và Lưu Canh Hoằng thảo luận đi đến siêu thị mua một chút nguyên liệu nấu ăn.
Điện thoại reo lên, là của Cảnh Hiên.
Tô Chính Kiêu đặc biệt mua cho cậu bé, cuộc điện thoại cũng là do Tô Chính Kiêu gọi đến.
“Alo, ba, có chuyện gì vậy?” Cảnh Hiên nhận điện thoại.
“Không có chuyện gì thì không thể gọi điện thoại cho con, hơn nữa ba tìm con thì có việc gì?”
Giọng nói của Tô Chính Kiêu mang theo sự chế nhạo.
Nghe thấy đầu bên kia có tiếng nói chuyện của một người đàn ông và một người phụ nữ, giọng nói của người đàn ông và người phụ nữ kia đương nhiên anh ta rất quen thuộc, sắc mặt anh ta trở nên u ám: “Bây giờ hai người đang ở đâu?”
“Hôm nay sinh nhật chú Lưu, đưa con và mẹ đến nhà chú ấy nấu lẩu, chúng con đang ở trên xe, lát nữa còn phải đi đến siêu thị mua nguyên liệu.” Cảnh Hiên thành thật trả lời.
Tô Chính Kiêu bất giác nắm chặt điện thoại, nhưng giọng nói lại rất thờ ơ: “Cẩn thận mẹ con bị bắt cóc đi đó.”
“Không có đâu, chú Lưu rất tốt, không có chuyện gì thì con cúp đây, đến cửa siêu thị rồi.”
Đường Tiểu Nhiên nghe cuộc nói chuyện của hai ba con, cô có thể cảm nhận được, mối quan hệ giữa Cảnh Hiên và anh ta thân thiết hơn rất nhiều, không còn sự dè dặt và sợ hãi giống như trước đây.
Trong lòng cô cũng an ủi hơn một chút.
Ở đầu bên kia, nghe thấy trong điện thoại truyền đến âm thanh cúp máy ‘tút tút tút’, sắc mặt của Tô Chính Kiêu không tránh khỏi trở nên u ám hơn.
Mới có một khoảng thời gian ngắn, anh ta vừa đưa con trai sang, cô đã dẫn con trai đi đến nhà người đàn ông khác.
Hành động đủ nhanh, cũng đủ thần tốc!
Lập tức, một ngọn lửa tức giận bắt đầu bùng cháy ở trong lòng.
Hít một hơi thật sâu, thở ra, Tô Chính Kiêu để bản thân thả lỏng, bình tĩnh lại, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra, ngồi trên sofa, mở ti vi, đang trực tiếp trận thi đấu bóng đá.