CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1653

“Tôi cũng rất thích Cảnh Hiên. Hoàn toàn có thể yêu thương nó như em, không thành vấn đề gì cả. Đồng ý với tôi đi.”

Khi định thần lại, Đường Tiểu Nhiên đang định nói gì đó.

Lưu Canh Hoằng đã ngắt lời cô:

“Không cần trả lời nhanh như vậy, hai ngày sau rồi trả lời tôi, nhưng tôi hy vọng câu trả lời sẽ là chấp nhận qua lại với tôi.”

“Chúng ta vẫn chung sống hòa thuận như trước, không có gánh nặng, không có áp lực, tôi sẽ cố gắng hết sức để cho em những gì tốt nhất, hãy tin tưởng ở tôi!”

Cảm giác thế nào khi một người đàn ông tỏ tình với vợ cũ?

Tô Chính Kiêu lúc này chỉ muốn chửi thề.

Mẹ nó!

Khuôn mặt tuấn tú của anh đen như đáy nồi, lông mày lưới mác tung toé, không nói một lời, anh mở cửa phòng tắm bước ra ngoài!

Cảnh Hiên hét lên: “Ba ơi, đóng cửa lại! Con còn chưa mặc quần lót, sắp bị lộ rồi, mau đóng cửa lại!”

Không ai có thời gian để ý tới nó lúc này, Tô Chính Kiêu bước hai bước liền đi tới trước mặt Lưu Canh Hoàng.

Bả vai dùng sức đụng một cái không chút khách khí đánh văng Lưu Canh Hoằng ra, ánh mắt nặng nề nhìn cô: “Đừng để ý đến người đàn ông này, tái hôn với tôi đi! ”

Đường Tiểu Nhiên không hiểu lúc này anh từ nơi nào đi ra, chỉ vào phòng tắm nói: “Cảnh Hiên kêu anh đóng cửa phòng tắm kìa.”

Bây giờ còn đóng cửa phòng tắm gì nữa?

Anh hoàn toàn không có thời gian!

Đôi lông mày đen của anh nhíu lại, anh gằn từng chữ:

“Bây giờ tôi rất nghiêm túc, không có nói đùa! Cũng xin em hãy nghiêm túc một chút! Tôi biết những điều trước đây là lỗi của tôi, tất cả đều do một tay tôi gây ra, vì vậy tôi không có quyền nói bất cứ điều gì, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để làm cho em tin tưởng tôi.”

“Giữa tôi và em còn có Cảnh Hiên. Đây là điều mà người khác không thể so sánh được. Khi chúng ta tái hôn, Cảnh Hiên cũng sẽ lớn lên khỏe mạnh và vui vẻ. Nếu không, người bị tổn thương chỉ có thể là Cảnh Hiên.”

“Em có biết Cảnh Hiên từng nói với tôi câu gì hay không, nó nói nếu sau này em gặp được người thích hợp để kết hôn, nó sẽ không phản đối, bởi vì sức phản kháng của nó là vô lực.”

“Trong thâm tâm nó biết rằng sau này em sẽ phải kết hôn, tôi cũng sẽ phải kết hôn. Mỗi người sẽ có gia đình riêng và những đứa con mới. Sau này em sẽ yêu thương nó, nhưng sẽ không thể yêu thương nó như bây giờ, cuối cùng nó sẽ dần dần bị quên lãng…”

Cảnh Hiên che mặt lại.

Nghe câu này của ba mà mắc cỡ quá, ba tái hôn với mẹ, tại sao lại phải kéo mình vào?

Suy nghĩ một chút, nó hét lớn ra ngoài phòng khách: “Chú Lưu là ngoại lệ. Chú Lưu từ trước đến nay rất thương con. Đối với chú Lưu con rất an tâm!”

“Con lo tắm đi, sao nói nhiều lời nhảm nhí như vậy!”

Tô Chính Kiêu không thể chịu đựng được nữa, anh nổi giận hét lên!

Ông đây cố hết sức để cho nó một cái gia đình hạnh phúc, thân là con trai, nó lại ở sau lưng làm kẻ giật dây!

Lợi dụng những lời nó nói đó, anh vất vả lắm mới tạo ra được một chút không khí thương cảm buồn bã, đang chờ đợi cô cảm động và mềm lòng.

Nhưng con trai mình thì hay rồi, phun ra một câu như vậy, đem tất cả nổ lực của anh đổ sông đổ biển.

Nghĩ đến đó, Tô Chính Kiêu chỉ muốn xông vào phòng tắm đánh nó một trận!

Sao lại có thể sinh ra một đứa con trai như vậy chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi