CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 1820

“Mẹ, cô ấy nói cũng đúng, mẹ ở nhà hàng làm mấy chục năm, đã thành quen, cô ấy mới hơn mười ngày, cảm thấy mệt mỏi cũng có lý, dù sao hôm nay chuyện này cũng qua rồi, đừng nhắc lại nữa, lại ồn ào không vui.”

Quý Hướng Không làm người đứng giữa.

“Việc hôm nay là lỗi của con, là con đề ra ý tưởng tệ này, được rồi, được rồi.”

“Không phải là vấn đề ý tưởng tệ, chẳng lẽ nó không có chút trách nhiệm nào, nếu như nó có lòng, thì cũng sẽ không phải con vừa đề ra, nó lập tức nói dối!”

Tâm trạng Trần Diễm An có chút bực bội, cũng không muốn ở đây nữa.

Cho dù nói cả đêm, cũng sẽ không có kết quả, ngược lại càng oán giận cô hơn.

“Con có chút mệt, trời tối quá không dễ lái xe, đi trước.”

Nói xong, cô đi thẳng ra hỏi nhà họ Quý, để Quý Hướng Không ở lại tại chỗ.

Anh nhìn nhìn Giang Uyển Đình, lại nhìn vào mắt Trần Diễm An, sau đó xoa mày theo sau.

Trong bụng của Trần Diễm An cũng tức, Quý Hướng Không không cho cô lái xe: “Đừng giận nữa, bà xã, đều là lỗi của anh, cười một cái nào!”

“Đây không phải vấn đề anh đúng hay sai, mà là cảm giác hình như mẹ anh lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào em, em làm cái gì, bà cũng sẽ bắt lấy nhược điểm.”

“Em ở nhà hàng dần dần quen việc, làm tốt, cũng không thấy bà khích lệ em một cái, cũng không cho em sắc mặt tốt, nhưng chỉ cần em làm sai một chút, bà có thể nói mấy tiếng, gần hai mươi ngày không nghỉ ngơi, em nghỉ ngơi một ngày, quá đáng sao?’

“Anh biết, anh đều biết.”

Quý Hướng Không nhẹ nhàng dỗ cô.

“Những lời này và ý của em, anh sẽ chuyển lại cho mẹ.”

“Thôi đi, vẫn là đừng nói, tránh lại nói em ở sau lưng xúi giục anh.”

Trần Diễm An dựa vào ghế, khó lắm mới có một ngày tâm trạng tốt, bây giờ đều bị phá hủy.

Giang Uyển Đình đối với cô, căn bản là bới lông tìm vết.

Dù cô có thay đổi thế nào, làm tốt đến đâu, bà cũng không vừa lòng!

Trần Diễm An cô nếu muốn được bà công nhận, chỉ sợ khó càng thêm khó, vĩnh viễn sẽ không có một ngày như vậy!

Cô nghiêm túc với nhà hàng như vậy, thay đổi, Giang Uyển Đình có lẽ cũng xem như không thấy.

Thôi, sao cứ phải tự tìm không vui chứ?

Mãi cho đến trưa ngày hôm sau, Giang Uyển Đình cũng không nói chuyện với Trần Diễm An, mặc dù hai người đi đi lại lại chạm mặt nhiều lần ở nhà hàng.

Mới đầu, Trần Diễm An còn chủ động chào hỏi bà.

Cho dù tính tính của cô kiêu ngạo, nhưng đây dù sao cũng là mẹ chồng của mình, làm như không thấy cũng không tốt, nhưng Giang Uyển Đình không để ý đến cô.

Trần Diễm An cô biết thấu tình đạt lý, nhưng nếu thấu tình đạt lý này không có tác dụng với Giang Uyển Đình thì cô cũng không thèm dùng, muốn thế nào thì cứ thế đấy!

Số lượng nhiều gấp đôi bình thường, cũng không phải là nói đùa.

Khoảng thời gian này lại mềm tay, cô thật sự cảm thấy mệt, vẫn là cắn răng kiên trì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi