CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 1938

Lúc này Trần Diễm An mới khôi phục chút tinh thần, cô đứng dậy nhếch môi. Đôi mắt mang theo ý cười lạnh, cô nhìn anh ta một lượt rồi nói: “Táo bón, rặn không ra nhỉ?”

Người đàn ông khẽ nhíu mày rồi ho nhẹ vài tiếng, hiện nhiên là cô đoán trúng rồi.

Nhưng nói thật, cô gái này nhìn thì nho nhã đấy, thế mà vừa mở miệng lại nói ra những lời thô thục đến thế!

“Vậy anh cứ từ từ cố gắng đi, hít sâu vào, ngực dùng lực thì sẽ rặn được thôi, chúc anh thành công.” Nói xong, Trần Diễm An liền xoay người rời đi.

Với cô thì đây chỉ là một lần bèo nước giao thoa thôi. Sau khi quay về chỗ ngồi, Trần Diễm An uống vài ngụm nước rồi chán chừng lật một cuốn tạp chí, là tạp chí thời trang của pháp, bên trong đều là những mốt thời trang trending nhất.

Đột nhiên, một giọng nói trầm ấm từ sau lưng cô vang lên: “Chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Cô quay đầu nhìn lại, là người đàn ông vừa thần bí vừa không khoá cửa toa lét khi nãy. Cô lạnh nhạt ồ một tiếng rồi tiếp tục xem tạp chí.

Phản ứng thờ ơ này hoàn toàn không ảnh hưởng tới hứng thú của anh ta, anh ta tiếp tục nói: “Tôi tên là Âu Dương Tư.”

“Họ kép sao?” Khi nghe thấy cái họ này, Trần Diễm An hơi cau mày.

“Đúng vậy, tôi là con lai nước T – Pháp, đặt tên theo họ mẹ.” Âu Dương Tư có một hàm răng trắng tinh đều tăm tắp, đủ để đi quảng cáo Colgate luôn.

Vừa nhìn đã có cảm giác anh ta là con lai rồi, quả nhiên không sai, đường nét của con lai thường sắc nét góc cạnh hơn người bình thường.

Sau đó, Trần Diễm An tiếp tục xem tạp chí, còn Âu Dương Tư vẫn khí thế bừng bừng nói không ngừng bên tai cô.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Trần Diễm An đã biết hết ngày sinh bát tự lẫn hoàn cảnh gia đình của anh ta, à đúng rồi, còn biết là nghề nghiệp nữa, anh ta là một người mẫu.

Nghe anh ta nói thế, sau khi gập tạp chí lại, Trần Diễm An mới phát hiện ra thì ra người mẫu nam trên bìa tạp chí chính là anh ta.

Biết Trần Diễm An cũng đến thác Niagara, ý cười trên môi Âu Dương Tư càng lúc càng đậm, đó cũng là đích đến của anh ta nha.

Anh ta luôn mời Trần Diễm An đồng hành mình nhưng Trần Diễm An không hứng thú cho lắm, cô tuỳ tiện bảo mình đã có lịch trình khác rồi.

“Vậy thì tiếc quá.” Âu Dương Tư tiếc nuối: “Vậy chúc cô có một chuyến du lịch vui vẻ!”

“Cảm ơn!”

Trần Diễm An đáp lời rồi đặt tạp chí xuống, ngả lưng nghỉ ngơi.

Âu Dương Tư thản nhiên khoanh chân rồi tựa vào ghế, cũng lật tạp chí ra xem. Mấy chị tiếp viên cứ liên tục liếc mắt đưa tình với anh ta nhưng Âu Dương Tư không thèm để ý.

Một lúc sau, anh ta ngẩng đầu lên, thấy Trần Diễm An đang cuộn người lại thì anh ta mới nhìn chị tiếp viên rồi nở một nụ cười quyến rũ: “Hãy cho tôi một cái chăn, cảm ơn.”

Mặt chị tiếp viên đỏ ửng lên, khi quay lại, cô ta đã mang theo một cái chăn rồi đưa cho Âu Dương Tư.

Sau đó Âu Dương Tư vươn người nhẹ nhàng phủ chăn lên người Trần Diễm An, lông mày cũng nhướng lên.

Cô gái này thật đặc biệt!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi