CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

Chương 2054

“Trong khoảng thời gian Giang Uyển Đình hôn mê, anh chỉ nghĩ đến bản thân mình bị dồn nén, thần kinh căng thẳng, muốn thả lỏng, tìm một nơi có thể thở được, nhưng anh chưa từng nghĩ đến em.”

“Anh chưa từng nghĩ tới việc tôi có trầm cảm hay không, có căng thẳng hay không, ngoài những việc này ra tôi còn phải làm việc bếp núc. Khi đó tôi đã mang thai, những điều này đối với thai phụ nặng nhọc nhường nào, không ai có thể hiểu được.”

“Anh còn có Mộ Dĩnh Nhi để anh hít thở, thả lỏng, còn tôi thì sao? Tôi còn phải chịu sự tự trách của anh, áy náy khó nói thành lời, tại sao Trần Diễm An này phải như vậy chứ?”

“Anh sai rồi, anh thật sự sai rồi!” Anh trịnh trọng xin lỗi.

Trần Diễm An cười rất quyến rũ, cũng có đôi phần lười biếng.

“Anh không sai, là do tôi ngu ngốc, ngay từ đầu tôi không nên vì chiều theo ý anh mà tới nhà hàng, đánh mất bản thân mình vì anh là lỗi của tôi.”

“Khi một người trong cuộc hôn nhân đã hy sinh thì người còn lại nên hiểu. Tôi đã hy sinh nhưng anh chưa từng hiểu cho tôi, vì anh cho rằng những điều tôi làm đó là lẽ đương nhiên…”

Câu này đã đánh trúng điểm yếu vào của Quý Hướng Không, lúc đó anh thực sự nghĩ như vậy.

Kết hôn với anh, đặt chân vào nhà họ Quý, đương nhiên công việc ở nhà hàng cũng cần phải làm.

“Mà tôi phải nói với anh những điều này để làm gì nhỉ? Chỉ lãng phí nước bọt, nhưng phải công nhận rằng màn kịch hôm nay thật sự rất hay, điểm thiếu duy nhất là Mộ Dĩnh Nhi không khóc lóc nước mắt đầy mặt, rất đáng tiếc. Anh đi đi, không tiễn!”

Quý Hướng Không nhắm mắt lại, lồ ng ngực phập phồng dữ dội.

Anh không kìm được nữa, anh cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, nụ hôn mãnh liệt, gấp gáp, gấp gáp như muốn chứng minh cho cô thấy, chứng minh cho tấm lòng và thành ý của cô.

Anh đã làm, cũng đã nói rõ tâm ý của mình.

Trong trong mắt cô, đây lại chỉ là một màn kịch, từ khi nào mà anh lại trở nên đáng khinh như vậy?

Diễn kịch?

Anh và Mộ Dĩnh Nhi thì diễn cái gì?

Nụ hôn quá kịch liệt, khoé môi bị cắn rách, mùi máu tanh nhàn nhạt lan ra…

Trần Diễm An muốn đôi bên cùng chịu thiệt, cô cắn môi anh rồi kéo thật mạnh, không quan tâm anh sẽ đau.

“Cho anh một cơ hội, một lần thôi, lần trước là đầu óc anh mê muội, bây giờ anh rất tỉnh táo, tỉnh táo hơn bao giờ hết!”

“Giết người xong xin lỗi có tác dụng gì không?”

Trần Diễm An đẩy anh ra, lồ ng ngực phập phồng, ánh mắt sắc bén: “Cút đi!”

Sự việc vẫn kết thúc khi cả hai cùng chịu tổn thương.

Và cuộc họp bầu cử của công ty Quý Thị đã sắp diễn ra, đang đến gần từng ngày.

Giang Uyển Đình biết chuyện này thì rất lo lắng, nhưng cũng chỉ lo lắng suông chứ không làm được gì.

Nhưng Quý Hướng Không thì không, anh chẳng lo lắng chút nào, như thể không liên quan đến mình.

Thi thoảng anh sẽ đi bar uống rượu, cũng sẽ đến khách sạn thăm Huyền Diệp.

Đương nhiên không thể thiếu quà, cực kỳ nhiều, hết túi này đến túi khác.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi